Header Ads

  • Breaking News

    Đinh Hoàng Thắng - Nguyễn Đình Bin: Vận nước đã đến chưa?

    05/9/2024

    Hình quốc kỳ Việt Nam và Hoa Kỳ. Hình minh họa.

    Hình quốc kỳ Việt Nam và Hoa Kỳ. Hình minh họa. 

    Nguyễn Đình Bin là hiện thân của cuộc tiến hóa đầy máu và nước mắt, theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng! Các khuyến nghị cải cách của cựu Bí thư Đảng ủy Bộ Ngoại giao có được tiếp thu hay không, còn tùy thuộc vào vận nước...

    Cụ Bin không phải là “nhà cách mạng màu”, theo nghĩa “Truyền hình Quốc Phòng” (dưới sự chỉ đạo của Quân ủy Trung ương) vừa tố cáo Đại học Fulbright mấy tuần trước [1]. Nguyễn Đình Bin giác ngộ từ thuở còn “quàng khăn đỏ”, theo lời tự bạch. Với bề dày về ngoại giao, cụ Nguyễn Đình Bin viết rằng, chính những kiến nghị liên quan đến thay đổi thể chế đã được nung nấu, nghiền ngẫm, kiểm nghiệm, chắt lọc và rút ra từ lúc ông mới 10 tuổi, khi bắt đầu đi theo con đường của Đảng Cộng sản trong hàng ngũ Đội Thiếu niên kháng chiến chống thực dân và từ thực tiễn hơn nửa thế kỷ được giáo dục, rèn luyện và chiến đấu trong đội ngũ của Đảng [2]. Công bằng mà nói, những điều Cụ Nguyễn Đình Bin đã “gõ” ra giấy trắng mực đen, cho đến nay, không phải là “tiếng sấm giữa trời quang”. Nhưng rồi “Tấm huân chương ảo hóa” ấy (Virtual Medal) từ nay sẽ vĩnh viễn được gắn trên ngực Cụ, với cuộc đời gần 60 năm tuổi Đảng. Và đấy chính là bi kịch vĩ đại của Nguyễn Đình Bin! 

    Nhưng bi kịch ấy đâu chỉ là của riêng Cụ! Bi kịch vĩ đại của Nguyễn Đình Bin cũng là bi kịch của cả cộng đồng lớn hơn. Thật ra, từ 2015, từng có 127 nhân sỹ, trí thức gửi “Thư ngỏ” ủng hộ quá trình chuyển đổi dân chủ của đất nước. Thư được đề chuyển các nhà lãnh đạo, các đại biểu dự Đại hội lần thứ XII và toàn thể đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam [3]. Nhưng lần này, đúng dịp Kỷ niệm Quốc khánh 2/9/1945 – 2/9/2024, Cụ Bin đã liệt kê ra ít nhất 4 văn bản gửi lên Đảng, với cùng một chủ đề “Góp ý với ĐCSVN về Đổi mới chính trị” bao gồm: i) Thư Ngỏ gửi toàn thể đảng viên, đồng bào trong và nước 2/9/2024; ii) Thư Chúc mừng tân Tổng bí thư – Chủ tịch nước (TBT – CTN) Tô Lâm ngày 4/8/2024; iii) Tâm Thư 19/5/2024 gửi Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng; iiii) Tâm Thư 19/5/2020 gửi TBT - CTN Nguyễn Phú Trọng góp ý cho Đại hội Đảng XIV [4]. Ấy vậy mà tất cả đều như “nước đổ đầu vịt”. Hình như không hề có bất cứ một sự phản hồi chính thức nào, ít nhất từ các Ủy viên có trách nhiệm trong Bộ Chính trị.

    Nội dung các Kiến nghị Cụ Nguyễn Đình Bin gửi Đảng được đưa ra vào nhiều thời điểm khác nhau, đến các đối tượng khác nhau. Nhưng tất cả đều cuồn cuộn trên một dòng chảy, với ý tưởng vạm vỡ là “hệ thống chính trị, chế độ xã hội chủ nghĩa mà Đảng đang ra sức xây dựng và kiên trì bảo vệ đã rơi vào khủng hoảng trầm trọng”. Cụ kêu gọi “Đảng phải thực hiện đổi mới chính trị thực sự toàn diện và triệt để” và đưa ra những sáng kiến nhằm bảo vệ Đảng trước các nguy cơ, thách thức sống còn và khẳng định rằng, chỉ có Đảng mới tự cứu được chính mình. Đáng tiếc, hơn 4 năm trước, 10 nội dung chi tiết Cụ đề xuất với Đại hội XIII của Đảng về đổi mới chính trị toàn diện và triệt để vẫn không hề được cứu xét. Còn lần này, ngoài sức tưởng tượng của hàng trăm bạn đọc đã đánh dấu “like” vào các Tâm thư và Khuyến nghị liệt kê trên, Facebook đã gỡ bài viết xuống, với lý do được nêu là các bài viết ấy “cố tìm cách thu thập thông tin nhạy cảm của người khác”. Cụ Bin tất nhiên đã phản đối quyết liệt và đòi Facebook phải khôi phục lại các bài viết của mình [5].

    Rõ ràng, sự tiến hóa của trái tim Nguyễn Đình Bin đã vượt xa tư duy và bãn lĩnh của Lãnh đạo Đảng Cộng Sản Việt Nam (ĐCSVN). Lời hiệu triệu của Cụ, được dẫn lại từ nhiều nguồn khác trên Internet, vẫn vang vọng: “Tất cả con Lạc cháu Hồng, có lòng yêu nước, thương nòi, phải cùng nhau vứt bỏ mọi hận thù, thành kiến, định kiến, cố chấp, cực đoan, mặc cảm, nghi kỵ, ngộ nhận, hiểu lầm! Phải dẹp lại mọi bất đồng, chấm dứt những điều bất hạnh nói trên, đang hàng ngày, hàng giờ ngoáy vào vết thương chung, sau gần nửa thế kỷ, vẫn còn đang tiếp tục rỉ máu, hủy hoại sức mạnh của Dân tộc ta!” [6]. Nguyễn Đình Bin là hiện thân của cuộc tiến hóa đầy máu và nước mắt, theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Thân phụ của Cụ hy sinh mất xác trên dòng sông ở quê hương. Vậy mà Cụ vẫn nuôi dưỡng được một tấm lòng nhân ái, biết vượt qua đau thương, mất mát để tiến lên phía trước, cả về mặt cảm xúc lẫn nhận thức. Những nỗ lực và lời kêu gọi từ tấm lòng bao dung, đầy nhiệt huyết ấy, từ sự chân thành hiếm hoi ấy, vẫn chưa được ĐCSVN đón nhận.

    Động lực nào khiến Nguyễn Đình Bin, với trái tim trong trắng bao lần bị tổn thương, với tư duy logic bao lần bị phớt lờ như thế, mà vẫn không nao núng kêu gọi Đảng thay đổi về nhận thức, tư tưởng đối với các giá trị dân chủ, nhân quyền và tự do? Theo một số anh em từ Viện Khoa học chúng tôi có dịp trao đổi những ngày qua, câu trả lời là, dù không chuyên về AI, nhưng với tư duy logic, Cụ Bin nhận biết, một khi “đạo hàm đổi dấu” thì “trend” mới sẽ xuất hiện! Vì vậy, Cụ quả quyết, giờ là lúc “mọi điều kiện chủ quan và khách quan, đối nội và đối ngoại, đã quá chín muồi, để Đảng Cộng sản Việt Nam thực hiện cuộc cách mạng trọng đại và cấp bách về tư tưởng! Thời cơ lịch sử – vận Nước cũng như vận Đảng – đang đến! Phải quyết tâm nắm lấy! Không được bỏ lỡ!” (7). Nói đến vận nước, chắc hẳn Cụ đã nghĩ về lịch sử: Lý Thái Tổ (Công Uẩn) từng nằm gai nếm mật hơn 30 năm, sau đó nhờ vào sự ủng hộ của quân đội và giới Phật giáo mà lập nên triều đại Hậu Lý. Mạc Thái Tổ (Đăng Dung) cũng trải qua hành trình dài phát triển về tư duy chính trị, quân sự và chiến lược để cuối cùng lập nên triều đại của riêng mình.

    Còn Tô Đại tướng, từ cương vị một Bộ trưởng Công an, tương đương với “Thân vệ Điện tiền Chỉ huy sứ” thời Nhà Lý, chỉ sau mấy năm đã nhanh chóng đạt đến ngôi “cửu trùng”. Bước ngoặt này chắc chắn gây bất ngờ đối với rất nhiều đồng chí trong Đảng. So với tiền nhân, thời gian “nằm gai nếm mật” của Tô Đại tướng chưa hẳn “đủ dày”, nhưng ai dám nói Tô Lâm không có công lớn trong sự nghiệp dang dở của cố Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng? Nhưng liệu Tô Đại tướng đã tích lũy đủ trí huệ cho giai đoạn “trị quốc – bình thiên hạ” trước mắt? Theo ý của Facebooker Thái Hạo, làm một cuộc cách mạng thì dễ, thay đổi não trạng một dân tộc mới là khó… [8] Khi dân trí và văn hóa chính trị của giới chóp bu chưa chuyển thì vận nước cũng khó đến trong một sớm một chiều. Tuy nhiên, nếu có thêm được các yếu tố may mắn (thiên thời – địa lợi), Đại tướng Tô Lâm có thể tận dụng thời cơ vàng, hay như người Pháp thường nói, đón bóng đúng tầm sẽ ghi bàn (saisir le ballon au bon moment)!

    Nhớ lại những năm tháng được làm việc dưới trướng Thứ trưởng Nguyễn Đình Bin… Là lớp “kèo dưới”, cả về tuổi tác lẫn vị trí công việc, nhưng chúng tôi bao giờ cũng được Cụ lắng nghe. Tờ báo “World Affairs Weekly” bị bắt buộc phải ghi dưới măng-sét là “Cơ quan của Bộ Ngoại giao”, nhưng thỉnh thoảng chúng tôi vẫn “xé rào” đăng nhiều kỳ (feuilleton) bài của các tác giả “có vấn đề” với Nhà nước liên quan đến các khuyến nghị chính sách về đối ngoại. Không ít lần báo đã bị Ban Văn hóa tư tưởng thổi còi. Một lần, khi lăng-xê khái niệm “counterbalancing” (qua Mỹ để đối trọng lại Trung Quốc…), những người liên đới suýt bị kỷ luật. Không có bản lĩnh Nguyễn Đình Bin và khí phách Trần Quang Cơ [9] thời ấy, chắc chắn chúng tôi đã lãnh đủ. Tuy nhiên, so với những kiến nghị “bom tấn” hiện nay của Cụ, những bài viết ngày ấy còn xa mới bén gót được các đề xuất giờ này của Cụ. Tinh thần trách nhiệm và lòng dũng cảm của Cụ Bin thật đáng kính trọng, thêm vào đó là sự tiếc nuối vô bờ của chúng tôi mỗi lần nghĩ về trí tuệ đi trước thời đại của Nguyễn Đình Bin mà vận nước dường như vẫn còn đến chậm!

    Tham khảo:

    [1] https://www.youtube.com/watch?v=SJ09mczz64E

    [2] https://www.bbc.com/vietnamese/articles/c5ykenx89plo

    [3] https://xuandienhannom.blogspot.com/2015/12/127-nhan-si-tri-thuc-gui-bo-chinh-tri.html

    [4 – 5 – 6 - 7] https://www.facebook.com/dinh.nguyen.94009841

    [8] https://www.facebook.com/permalink.php?story_fbid=pfbid02HqkvWCT6wRZofCEd1VC8BwsTD7Myq21Sadq6NM14rkJso7d29tgnmW13RBJydRkWl&id=100059910855657

    [9] https://www.bbc.com/vietnamese/vietnam/2015/06/150629_tranquangco_profile

    https://www.voatiengviet.com/a/nguyen-dinh-bin-van-nuoc-da-den-chua-/7772598.html

    Mời đọc thêm:

    Khí phách Trần Quang Cơ

    Nguồn hình ảnh, Vietnam MOFA

    Chụp lại hình ảnh, Ông Trần Quang Cơ (ở giữa, complet màu tối) đã tham gia quá trình bình thường hóa quan hệ với Hoa Kỳ

    Tác giả, TS Đinh Hoàng Thắng

    Vai trò, gửi cho BBCVietnamese.com từ Hà Nội

    29 tháng 6 2015

    Chắc hẳn nhiều người còn nhớ buổi giao ban năm ấy… Với sắc mặt thất thần, ông Trần Quang Cơ gần như gào to giữa phòng họp: “Mọi người biết không, người ta sắp cắt thủ cấp Nguyễn Cơ Thạch để dâng cho nước ngoài rồi”.

    Đoán “triều đình” có biến, lũ chúng tôi (những đứa lần đầu được dự giao ban), chẳng ai bảo ai, im thin thít. Tôi cố gắng tập trung vào “Bản tin A” (*) nhưng đầu óc thì nghĩ mông lung.

    Không tham quyền cố vị

    Trước tháng 12/1986, đại sứ Trần Quang Cơ được Bộ triệu tập về họp. Khi trở sang nhiệm sở (Bangkok), ông kể lại với một cán bộ tâm phúc về quyết định của “anh Thạch” dự kiến điều ông về nước làm thứ trưởng ngoại giao và giới thiệu ông vào Ban Chấp hành TƯ Đảng.

    Ông lưỡng lự trước đề nghị của Bộ trưởng và tâm sự: “Với cơ chế của ta thì không thể làm việc được”. Sợ ông từ chối cái ghế nhiều người đang mơ ước, cán bộ tâm phúc ấy nói với ông rằng, anh nên nhận lời anh Thạch. Cố nhiên, anh không đi thì “chợ vẫn đông”, nhưng anh làm sẽ tốt hơn khối người khác.

    Thế mới biết, tại sao năm 1991, rồi năm 1993 ông lại đề nghị được rút khỏi danh sách Ban Chấp hành TƯ. Đặc biệt và có thể nói vô tiền khoáng hậu (xin lỗi nếu có ngoại lệ), ông từ chối cả cái ghế Bộ trưởng Bộ Ngoại giao khi Tổng Bí thư Đảng đã có quyết định.

    Khí phách Trần Quang Cơ hẳn nhiên đạt tới “đỉnh” khi ông quyết định công bố “Hồi ức và Suy nghĩ” khá sớm, khoảng đầu 2001. Chính nhà ngoại giao Dương Danh Dy cũng không hiểu vì sao được ông tín nhiệm, giao tận tay một lúc cả hai bản đánh máy. Thấy chắc chắn sẽ có ích cho cái chung, ông Dy góp thêm một số ý kiến, sau đó công khai đưa lên mạng.

    Hồi ký Trần Quang Cơ lập tức trở thành sách gối đầu giường đối với nhiều nhà quan sát và giới cầm bút muốn có nguồn tư liệu trung thực để phân tích tình hình Việt Nam những năm hậu chiến, thậm chí để hiểu thấu được cả những sự kiện mà hệ lụy của chúng còn kéo dài mãi tới hôm nay và mai sau.

    Cống hiến và phản biện

    Trần Quang Cơ đóng góp nhiều cho Ngành từ những ngày ông về phụ trách Vụ 2, vụ đối sách với Mỹ, đàm phán tìm giải pháp cho vấn đề Campuchia, bình thường hóa với Trung Quốc. Từ những năm ấy, ông đã xác quyết các ý đồ và âm mưu của Trung Quốc đối với Việt Nam, đặc biệt là âm mưu cướp biển đảo.

    Và Trần Quang Cơ đã bảo vệ đến tận cuối cuộc đời mình tất cả những kế sách mà ông cho là hiệu quả trong cuộc đấu tranh không cân sức với Trung Quốc.

    Ông đã lên tiếng kêu gọi phải khẩn trương trong việc bình thường hóa quan hệ với Mỹ và sớm gia nhập ASEAN. Triết lý sống còn về an ninh của đất nước được ông khái quát khá sớm: “Trong cái thế anh nằm ngay cạnh nước lớn, nước khổng lồ, mà không có bạn thì anh sẽ bị ép”. Đối với ông, chiến lược an ninh và đối ngoại phải hết sức linh hoạt, phải phù hợp với xu hướng chung của cục diện chính trị-kinh tế thế giới, nhất thiết phải tương thích với những đặc điểm lớn của thời đại đại.

    Nhưng rồi ông cũng cay đắng đưa ra nhận xét, ngày ấy, ta đã làm những việc cần thiết đối với Mỹ và ASEAN “chậm trễ tới cả mười năm”.

    Sau này, ngay cả khi đã “rửa tay gác kiếm” ông vẫn sẵn lòng cho chúng tôi biết thêm một số chi tiết giá trị trong cuộc vật lộn ngoại giao đằng sau các cuộc chiến, đặc biệt là những bão táp thời hậu chiến mà ông là người trong cuộc, có lúc từng là tác nhân và nhờ sự tỉnh táo mách bảo, biết rút ra sớm khỏi cuộc chơi trước khi có thể trở thành nạn nhân.

    Phản biện thông minh và luôn có ý thức tích lũy để cống hiến. Từng là cán bộ địch vận, thuyết phục binh lính Pháp, cùng làm việc với nhiều “cây đa, cây đề” trong làng ngoại giao và văn hóa, một thời dưới trướng Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Từ ngày chuyển về Bộ Ngoại giao, ông càng có cơ hội phát huy tầm nhìn xa trông rộng đối với các vấn đề mỗi khi góp phần vào việc đề xuất chính sách.

    Có lẽ các phẩm chất tử tế nói trên đã làm Trần Quang Cơ thành danh như nhận xét của nhà báo tự do Huy Đức. Tuy nhiên, chiến cuộc ngoại giao mà suốt đời ông phụng sự một cách tận tụy thì vẫn còn đó… và đang hết sức nan giải.

    Nhưng vận mệnh đất nước không thể cứ “bèo dạt mây trôi” như thế này mãi. Ông ra đi nhưng dường như vẫn muốn nán lại để hỏi chúng ta: “Những người đang sống phải làm gì?”

    Bài viết phản ánh quan điểm và văn phong của riêng tác giả, nguyên Đại sứ Việt Nam tại Hà Lan, nguyên Trưởng Nhóm Tư vấn Lãnh đạo Bộ Ngoại giao.

    https://www.bbc.com/vietnamese/vietnam/2015/06/150629_tranquangco_profile


    Không có nhận xét nào