Hoang Cofi
Cali, xuân Giáp Thìn 2024
Trước 1975, ở Sài Gòn thì Lăng Ông, tức là đền thờ Đức Tả Quân Lê Văn Duyệt tọa lạc tại đường Lê Văn Duyệt, khu Bà Chiểu là nơi mà thiên hạ nô nức, lũ lượt đến viếng để khấn vái và xin xăm xem việc kiết hung của gia đạo, tài lộc, quan lộ và tình duyên trong năm. Khi Sài Gòn và cả miền Nam bị mất thì những việc đi đến đền chùa, miếu mạo bị cấm ngặt vì nó đối chọi với tư tưởng “vô thần” của những kẻ thống trị mới. Nhưng thời gian gần đây, các đền và cả chùa nữa đều quay trở lại với việc xin xăm, cúng quải khắp nơi.
Mẹ tui thuở bấy giờ cũng giống như những phụ nữ khác, Tết đến là đi ra Lăng Ông để cúng lễ và xin xăm. Thời chiến tranh loạn lạc, những người mẹ, vợ lính đều mong mỏi sự bình an cho chồng, con đang sống trong làn tên mũi đạn hàng ngày, sống nay chết mai, cho nên các bà phải nương tựa vào các đấng linh thiêng để cầu các Ngài giữ sinh mạng cho người thân của họ. Lăng Ông tại Bà Chiểu lại là nơi nổi tiếng linh thiêng vì có nhiều người cầu lại được như ước nguyện. Hồi đó trong những sự tranh chấp đối nghịch, bất hòa, nhiều người luôn mang Lăng Ông ra để thề thốt như kiểu: “Tui thề có Ông chứng giám, tui nói sai sẽ bị Ông vật hộc máu chết liền”. Tui không biết có ai bị Ông vật bao giờ chưa mà thấy mọi người rất kiêng kỵ khi bị đối phương thách đố cùng đi ra Lăng Ông để thề.
Nhà tui cách Lăng Ông không xa; nếu đi bộ chừng nửa tiếng là tới. Mẹ tui lúc nào cũng lôi tôi theo vì tui là lớn nhứt trong nhà, và do ba tui đi hành quân nên không có ở nhà. Thật ra, nếu ông có ở nhà ông ấy cũng không đi với mẹ tui đi xin xăm vì ông ấy không bao giờ tin vào tử vi, số phần được luận giải qua các lá xăm. Ổng không tin cũng có phần là vì ông nói không ai biết ngày sanh tháng đẻ của ông chính xác là ngày, tháng, năm nào.
Thường các gia đình đi ra Lăng Ông sau lễ cúng giao thừa, gọi là xuất hành đầu năm. Việc này tui cũng không tin tưởng vì có năm thì được chỉ dẫn là đi hướng Bắc, năm thì hướng Đông, nhưng có năm kêu đi hướng Nam thì chịu chết vì hướng Nam chỗ khu tui ở là băng qua sông cầu Kiệu.
Điều mà làm tui nhớ mãi là ở Lăng Ông khói nhang rợp trời, người ăn xin tụ về rất đông. Tui còn nhớ có một bà mặt bị một khối u to bằng miếng gan heo nằm vắt qua gần hết mặt; bà này túc trực tại Lăng Ông thường xuyên không cứ gì ngày Tết.
Trên điện thờ những cuộn nhang vòng to lớn, đầu nhang đỏ rực phun khói nghi ngút mà tui chắc rằng có đốt cả năm cũng chưa tắt nếu người ta không dập đi, chưa kể hàng trăm, hàng ngàn cây nhang mà mọi người tới khấn vái cắm vào đỏ rực, khói tỏa mịt mù làm mắt cay xè, nước mắt chảy ràn rụa, tui không hiểu sao mọi người lại chịu nổi. Theo ông bà tin tưởng, nếu những đoạn nhang đốt rồi mà tàn tro còn đọng lại cong vút là rằng Ông đang về chứng giám cho sự khẩn cầu của mọi người. Để tránh bớt khói từ đám nhang đang cháy, thường là có một người túc trực ở đó nhanh tay rút bớt nhang trên lư ra nhưng vẫn không xuể so với số nhang được đốt cắm vào.
Tiếp đó, là đi tìm cây để hái lộc đầu Xuân, hồi đó mọi người rất lịch sự và biết giữ gìn chỉ hái một hai lá tượng trưng, nhưng với số người đông như vậy thì các cây cũng bị xơ xác, tơi tả sau khi mọi người đã ra về; nhất là các cây mai thì chịu nhiều tang thương nhất.
Sâu vào bên trong thì đến chỗ xin xăm, ở chỗ này khác hẳn bên ngoài vì không có nhiều tiếng ồn. Chỉ nghe tiếng mọi người lầm thầm khấn vái, tiếng xăm va vào hộp lóc xóc, lạch xạch và tiếng cạch khi cây xăm rơi ra hòa lẫn tiếng leng keng của các đồng xin Âm, Dương được tung lên và rơi xuống đĩa sứ.
Hộp Xăm có 100 cây thẻ được phân ra theo tính chất tốt xấu, kiết hung: Thượng, Hạ và Trung. Tất cả que xăm được bỏ vào trong một hộp hình ống để dễ cho mọi người cầm xóc. Mỗi cây xăm lại có được đánh số và kèm theo số xăm là những tờ giấy giải xăm riêng biệt để sẵn trong một cái kệ lớn có thật nhiều ngăn. Người nào sau khi xổ được xăm thì đến chỗ cái kệ đó để chọn một tờ giấy ứng với số xăm được xin.
Bắt đầu cuộc xin xăm, người xin phải báo tên, cầu xin việc gì rồi cầu khấn van vái Ông độ cho được như nguyện. Lúc xăm rơi ra, đọc số rồi còn phải xin Âm, Dương xem Ông có chấp thuận lời khấn xin không? Xin Âm, Dương thì phải được mặt Xấp mặt Ngửa thì điều khấn nguyện mới được đáp ứng. Còn cả hai mặt đều Sấp hoặc Ngửa là Ông không khứng cho, phải đợi xin xăm lại.
Trên mặt tờ giấy tuỳ theo xăm Thượng, Hạ hay Trung đều có bốn câu thơ Bát cú bằng chữ Nho rồi được chuyển ra văn vần; dưới cùng là hai câu bình phẩm chót. Thường thì rất it người hiểu trong xăm nói cái gì, lúc đó lại phải nhờ đến người dịch và giảng giải ra mới hiểu đặng.
Riêng tui thì đâu có chú ý gì đến các việc đó, đó là việc của mẹ tui; tui thích đi lòng vòng ngắm xem những thiếu nữ xinh đẹp, xúng xính trong các bộ áo dài mới mua để chưng diện ngày Tết. Trong cái không gian ngập tràn mùi trầm thơm ngát, khói quyện bảng lảng, khuôn mặt các nàng cũng ẩn hiện mờ ảo trong làn khói, dập dìu qua lại thì cũng giống như cảnh tiên hạ giới.
Đang tương tư mơ màng và tưởng tượng ra các nàng tiên thì tui bị mẹ giựt tay một cái rồi nói: “Mẹ cầu xong rồi, năm nay được xăm Thượng thượng tốt lắm. Thôi mẹ con mình về”.
Thắm thoát mà đã gần nửa thế kỷ trôi qua rồi, đầu đã bạc và tui cũng mong là sẽ được đi lễ Lăng Ông với mẹ tui lần nữa nhưng với kiếp lưu cư xứ người thì đó là điều vô vọng một khi đất nước còn chưa trở lại như thuở xưa.
Cali, xuân Giáp Thìn 2024
Hình phụ dẫn từ trên Internet xin được miễn trừ bản quyền
https://www.facebook.com/groups/1079159082268892/user/100000716971166
Không có nhận xét nào