Võ Thái Hà tổng hợp
Philippines xây trạm tuần duyên mới trên đảo Thị Tứ ở Biển Đông
01/12/2023
Đảo Thị Tứ do Philippines kiểm soát (ảnh tư liệu, tháng 4/2017).
Philippines vừa xây dựng một trạm tuần duyên mới trên đảo Thị Tứ trong vòng tranh chấp ở Biển Đông. Binh trạm này tăng cường khả năng của Philippines trong việc theo dõi hoạt động của tàu và máy bay Trung Quốc trên tuyến đường thủy nhộn nhịp và có nhiều tranh chấp.
Cùng lúc căng thẳng gia tăng gắn với các yêu sách về lãnh thổ trong khu vực, lực lượng tuần duyên Philippines hồi đầu năm nay đã phát hiện một tàu hải quân Trung Quốc và hàng chục tàu dân quân quanh đảo Thị Tứ, 1 trong 9 thực thể mà Manila chiếm giữ ở quần đảo Trường Sa.
Trong một tuyên bố, tuần duyên Philippines cho hay binh trạm mới cao 3 tầng được khánh thành hôm thứ Sáu 1/12 và được trang bị công nghệ hiện đại như radar, nhận dạng tự động, liên lạc vệ tinh và camera ven biển.
“Hành vi của lực lượng hải cảnh Trung Quốc, Hải quân thuộc Giải phóng quân Nhân dân (PLA) và dân quân Trung Quốc đôi khi không thể lường trước được”, Eduardo Ano, cố vấn an ninh quốc gia Philippines, phát biểu khi thăm đảo Thị Tứ.
Ông nói với các phóng viên hôm 1/12: “Họ không tuân thủ trật tự và luật pháp quốc tế”.
"Điều mà họ gọi là chiến thuật vùng xám đơn thuần chỉ là hành vi bắt nạt và hoàn toàn bất hợp pháp. Không thể chấp nhận được điều đó trong trật tự quốc tế", vẫn lời ông.
Đại sứ quán Trung Quốc tại Manila đã không trả lời ngay lập tức khi được đề nghị đưa ra bình luận.
Tiền đồn Thị Tứ của Manila là cơ sở lớn nhất và quan trọng nhất của họ về mặt chiến lược ở Biển Đông. Bắc Kinh tuyên bố chủ quyền về hầu hết vùng biển này, bất chấp một số quốc gia trong khu vực cũng tranh chấp và đòi chủ quyền.
Thị Tứ - được người Philippines đặt tên là đảo Pag-asa - nằm cách tỉnh Palawan của Philippines khoảng 480 km về phía tây. Đảo có khoảng 200 người sinh sống và được Manila sử dụng để duy trì yêu sách lãnh thổ của mình.
Ngoài Philippines, Brunei, Trung Quốc, Malaysia, Đài Loan và Việt Nam đều có những tuyên bố chủ quyền ở những quy mô khác nhau về Biển Đông, nơi có lượng hàng hóa trị giá hơn 3 nghìn tỷ đô la đi qua mỗi năm.
Bình luận: Trung Quốc cần ‘cẩn thận’ với vị thế thống trị đất hiếm
Milton Ezrati
Theo The Epoch Times
Bảo Nguyên biên dịch
Một chiếc máy xúc lật trên con đường gần một ‘hồ độc’ được bao quanh bởi các nhà máy tinh chế đất hiếm gần Bao Đầu của Nội Mông, Trung Quốc, vào ngày 19/8/2012. (Ảnh: Ed Jones/AFP qua Getty Images)
Trung Quốc nên nới lỏng trò chơi cấm xuất khẩu trong lĩnh vực đất hiếm. Vì nếu bị dồn ép, phương Tây và Nhật Bản sẽ tìm được nguồn thay thế, và làm xói mòn vị thế thống trị của Trung Quốc trong ngành này.
Trung Quốc hiện thống trị nguồn cung cấp nguyên tố đất hiếm (REE) toàn cầu. Đây vốn là một đầu vào quan trọng cho mọi thứ từ điện thoại thông minh đến xe điện (EV), tua-bin gió, tên lửa liên lục địa, v.v. Do đó, Bắc Kinh vẫn đe dọa chặn nguồn cung mặt hàng này như một cách để hăm dọa các quốc gia khác.
Gần đây nhất, họ đã hạn chế việc bán các kim loại đặc biệt này sang Mỹ để trả đũa lệnh cấm bán chip máy tính tiên tiến cho Trung Quốc của Washington. Hành động chống lại Mỹ này không phải là lần đầu tiên Bắc Kinh sử dụng chiến thuật này. Bắc Kinh đã làm điều đó với các quốc gia khác vào những thời điểm khác. Chiến thuật này có thể mang lại lợi ích ngắn hạn, nhưng nếu xét về lâu dài, nó sẽ thất bại.
Khoảng 17 kim loại có trong giỏ đất hiếm. Mỗi loại đều đóng một vai trò quan trọng trong công nghệ hiện đại phục vụ quốc phòng và cuộc sống hàng ngày. Ví dụ, Lanthanum giúp tạo ra màu sắc trên màn hình điện thoại thông minh và máy tính, cũng như gadolinium. Hai trong số những kim loại đất hiếm, neodymium và praseodymium, giúp loa tạo ra âm thanh. Terbium và dysprosium cho phép điện thoại rung trong cuộc họp khi việc đổ chuông là bất lịch sự. Đây là một danh sách rút gọn nhưng nó cho thấy một cái nhìn về việc sử dụng rộng rãi các nguyên tố đất hiếm.
Theo một nghiên cứu của Viện Brookings danh tiếng, Trung Quốc hiện sản xuất khoảng 60% nguyên tố đất hiếm trên thế giới và xử lý 85% trong số đó. Tuy nhiên, sự thống trị này không phải do một sự kiện địa chất khiến phần lớn trữ lượng đất hiếm nằm trên lãnh thổ Trung Quốc. Ngược lại, mặc dù có từ “hiếm” trong tên nhưng các nguyên tố đất hiếm không hề hiếm. Chúng nhiều hơn cả bạc và vàng. Họ cũng không đặc biệt tập trung tại nơi nào đó. Hiện tại, chúng nằm trong sự kiểm soát của Trung Quốc vì việc khai thác và tinh chế những kim loại này gây ra vấn đề về môi trường, điều mà Trung Quốc ít quan tâm hơn các quốc gia phát triển ở phương Tây. Nói cách khác, người Mỹ háo hức vận chuyển vấn đề môi trường qua Thái Bình Dương đến Trung Quốc.
Một người đi xe đạp đeo khẩu trang khi đi dọc con đường bụi bặm, nơi có hàng chục nhà máy xử lý đất hiếm, sắt và than ở gần thành phố Bao Đầu ở Nội Mông, Trung Quốc. (Ảnh: Frederic J. Brown/AFP/Getty Images)
Mỹ, từng tự cung tự cấp trong lĩnh vực REE, hiện chỉ có một mỏ đang hoạt động – Mỏ Mountain Pass do MP Materials vận hành ở sa mạc Mojave, California. Thỉnh thoảng, việc khai thác đã phải dừng lại vì các vấn đề pháp lý. Ngay cả đối với những gì Mountain Pass lấy ra từ mặt đất, chúng cũng được vận chuyển đến Trung Quốc để trải qua giai đoạn phân tách và tinh chế vốn gây tổn hại đến môi trường.
Có những vấn đề liên quan tới sự thống trị hiện nay của Trung Quốc. Chừng nào Trung Quốc còn không cản trở việc cung ứng, thế giới sẽ vẫn sẵn sàng để mọi việc diễn ra như hiện tại. Nhưng nếu Bắc Kinh quá thường xuyên, tích cực và gay gắt từ chối cung cấp cho các đối tượng sử dụng những nguyên liệu quan trọng này, Trung Quốc sẽ mất vị thế thống trị đó, vì chắc chắn rằng các nước phương Tây và Nhật Bản vốn phát triển, trong những trường hợp như vậy, sẽ khai thác các nguồn khác và phát triển các kỹ thuật tinh chế có thể chấp nhận được đối với quan điểm nhạy cảm hơn về môi trường của họ.
Toàn cảnh mỏ đất hiếm Steenkampskraal (SKK) ngày 29/07/2019, cách thị trấn Vanrhynsdorp của Western Cape, Nam Phi, khoảng 80 km. (Ảnh: RODGER BOSCH/AFP qua Getty Images)
Nhật Bản đã đề xuất với nhóm G7 gồm các quốc gia phát triển – Canada, Pháp, Đức, Ý, Anh và Mỹ cũng như chính họ – rằng họ có thể cùng nhau tìm kiếm và tài trợ cho các hoạt động khai thác và tinh chế ở châu Phi và Mỹ La-tinh. Có thể hiểu được, Nhật Bản hẳn phải đi đầu trong nỗ lực như vậy. Nó đã phải chịu đựng hai lệnh cấm REE của Trung Quốc. Một trường hợp xảy ra cách đây vài năm khi Bắc Kinh phản ứng trước những căng thẳng liên quan đến các đảo không có người ở nhưng đang tranh chấp ở Biển Hoa Đông. Gần đây hơn, Bắc Kinh lại cấm các chuyến hàng của REE sang Nhật Bản vì Tokyo hưởng ứng lệnh cấm của Mỹ trong việc bán chip máy tính tiên tiến cho Trung Quốc.
Cho đến nay, người châu Âu và người Mỹ dù không bác bỏ đề xuất của Nhật Bản nhưng chỉ thể hiện sự nhiệt tình hạn chế. Nhưng nếu Bắc Kinh vượt ra ngoài khuôn khổ và bắt đầu gây ra tác động kinh tế đáng kể, các thành viên G7 khác gần như chắc chắn sẽ quay sang đồng tình với cách suy nghĩ của Tokyo.
Trong hoàn cảnh đó, Bắc Kinh nên nới lỏng trò chơi cấm xuất khẩu. Rốt cuộc, Trung Quốc không thể chấp nhận được việc mất bất kỳ hoạt động kinh doanh nào. Xuất khẩu nói chung của nước này đã suy giảm và nền kinh tế đang chậm lại một cách khó chịu. Hơn nữa, một lệnh cấm nghiêm túc sẽ khiến phương Tây tập trung vào kế hoạch của Tokyo hoặc một kế hoạch tương tự và bắt đầu làm xói mòn vị thế thống trị của Trung Quốc.
Đối với Washington, các thủ đô châu Âu và Tokyo, nếu khôn ngoan, họ nên thực hiện các bước nhằm phá bỏ sự thống trị của Bắc Kinh bằng cách thực hiện các bước đi ngay lập tức để phát triển các hoạt động khai thác và tinh chế bên ngoài tầm ảnh hưởng của Trung Quốc. Ngay cả khi Bắc Kinh tiếp tục bán REE một cách thường xuyên, các nguồn thay thế sẽ loại bỏ sự cám dỗ đối với Bắc Kinh trong việc áp dụng các chính sách nặng tay mà không đếm xỉa gì đến các bên khác.
Theo The Epoch Times
Bảo Nguyên biên dịch
Tác giả Milton Ezrati là biên tập viên của The National Interest – một chi nhánh của Trung tâm Nghiên cứu Nguồn Nhân lực tại Đại học Buffalo (SUNY), và là nhà kinh tế trưởng của Vested – công ty truyền thông có trụ sở tại New York. Trước khi gia nhập Vested, ông từng là nhà chiến lược thị trường và nhà kinh tế trưởng cho Lord, Abbett & Co. Ông thường xuyên viết bài cho City Journal và viết blog cho Forbes. Cuốn sách mới nhất của ông có tựa đề “Thirty Tomorrows: The Next Three Decades of Globalization, Demographics, and How We Will Live” (30 mươi năm sau: Ba thập kỷ tiếp theo của toàn cầu hóa, nhân khẩu học, và cách chúng ta sẽ sinh sống).
Cựu Bộ Trưởng Quốc Phòng Hoa Kỳ Robert Gates Nói Về Quan Hệ Quân Sự Với Trung Quốc
Đài Loan khuyến cáo người già, trẻ em tránh đến tới Trung Quốc vì dịch viêm phổi
Kể từ tháng 9/2023, bệnh “viêm phổi Mycoplasma” bùng phát ở trẻ em ở Trung Quốc. Một bác sĩ Trung Quốc tiết lộ, kỳ thực đây là một biến thể của virus viêm phổi Vũ Hán (COVID-19). (Ảnh chụp màn hình video)
Bộ Y tế Đài Loan hôm thứ Năm (30/11) đã kêu gọi người già, trẻ nhỏ và những người miễn dịch kém hãy tránh di chuyển tới Trung Quốc vì ở đó đang bùng phát dịch bệnh viêm phổi.
Trong tuyên bố phát đi sau một cuộc họp Nội các hàng tuần, Bộ Y tế Đài Loan cho biết do gia tăng bệnh viêm phổi tại Trung Quốc, nên người già, trẻ nhỏ và những người miễn dịch kém tại Đài Loan được khuyến nghị không nên di chuyển tới Trung Quốc đại lục, Hồng Kông và Ma Cao nếu không cần thiết.
Tuyên bố của Bộ Y tế Đài Loan nói thêm rằng nếu việc di chuyển tới các địa điểm trên là cần thiết, thì mọi người trước khi đến đó nên tiêm vắc-xin ngừa cúm và COVID.
Một số nhà nghiên cứu y tế cộng đồng nói rằng khuyến cáo di trú như vậy là hợp lý. Họ cho biết Đài Loan cũng có thể sẽ phải trải qua một đột bùng phát bệnh viêm phổi vào mùa đông và sau khi gỡ bỏ các hạn chế đại dịch.
Chuyên gia dịch tễ học Sung-il Cho của Đại học Quốc gia Seoul nói: “Họ muốn thận trọng không để việc di chuyển ra nước ngoài đẩy nhanh bùng phát dịch bệnh [trong nước]”.
Tuy nhiên, một số chuyên gia khác lại cho rằng biện pháp của Bộ Y tế Đài Loan là không hiệu quả trong việc kiểm soát rủi ro y tế cộng đồng.
Chuyên gia dịch tễ học Shu-Ti Chiou của Quỹ Y tế và Phát triển Bền vững tại Đài Bắc, nói rằng khuyến cáo di trú sẽ khiến cho công chúng có niềm tin sai lầm rằng họ sẽ không nhiễm bệnh viêm phổi miễn là họ không di chuyển tới Trung Quốc.
Chuyên gia dịch tễ học Rajib Dasgupta và cũng là giáo sư về y tế cộng đồng tại Đại học Jawaharlal Nehru ở New Delhi, Ấn Độ cũng nói rằng: “Các hạn chế di trú vì lây nhiễm viêm phổi là biện pháp không hiệu quả trong việc ngăn chặn truyền nhiễm”.
Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) tuần trước đã yêu cầu Trung Quốc cung cấp thông tin chi tiết về đợt bùng phát bệnh viêm phổi mới nhất này.
Ngoại trưởng Trung Quốc Vương Nghị hôm thứ Tư (29/11) nói rằng gia tăng bệnh viêm phổi hiện nay tại Trung Quốc là vấn đề chung mà tất cả các quốc gia đều phải đối mặt và rằng các nhà chức trách Trung Quốc đã kiểm soát hiệu quả đợt bùng phát này.
Đài Loan đã cảnh giác với các đợt gia tăng bệnh dịch tại Trung Quốc đại lục kể từ khi ở đó bùng phát dịch SARS đầu tiên và lây lan ra toàn cầu trong năm 2002-2003 khiến gần 800 người thiệt mạng.
Dịch viêm phổi Vũ hán (COVID-19) cũng đã xuất hiện đầu tiên tại Vũ Hán, Trung Quốc vào cuối năm 2019. Chế độ Bắc Kinh được cho là đã che giấu dịch bệnh ban đầu và làm bùng phát dịch bệnh trên diện rộng, lây lan ra toàn thế giới và hậu quả của đại dịch chết chóc đó vẫn còn tác động xấu tới đời sống toàn cầu hiện tại và tương lai.
Hải Đăng (Theo Reuters)
Indonesia phê duyệt tăng 20% ngân sách quốc phòng vào năm 2024
Phi cơ chiến đấu Dassault Rafale của Không lực Pháp đang bay trình diễn trong Triển lãm Hàng không Dubai 2023 tại Cảng hàng không Quốc tế Al-Maktoum ở Dubai, UAE vào ngày 13 tháng 11 năm 2023. (Nguồn ảnh: GIUSEPPE CACACE/AFP via Getty Images)
Theo bộ trưởng tài chính Indonesia, Tổng thống sắp mãn nhiệm của Indonesia, ông Joko Widodo đã phê duyệt tăng thêm 20% chi tiêu quốc phòng cho đến cuối năm tới, nhằm nâng cấp trang thiết bị quân sự của nước này để ứng phó với những diễn biến địa chính trị trong tương lai.
Trong cuộc họp báo hôm thứ Tư (29/11), Bộ trưởng Tài chính Indonesia Sri Mulyani Indrawati cho biết, việc phê duyệt đã diễn ra trong cuộc họp mà bà tham dự cùng với Tổng thống Widodo và Bộ trưởng Quốc phòng Prabowo Subianto.
Bộ trưởng Subianto là ứng cử viên hàng đầu trong cuộc bầu cử tổng thống sắp tới vào tháng Hai. Ông sẽ tranh cử với con trai của Tổng thống Widodo.
Bộ trưởng Sri Mulyani cho hay, ngân sách quốc phòng sẽ tăng từ mức 20,75 tỷ đô la lên mức 25 tỷ đô la vào năm 2024.
Bà Sri Mulyani giải thích: “Các nhu cầu này đã được bộ quốc phòng đưa ra. Họ đã xem xét chúng dựa trên tình hình trang thiết bị quân sự của chúng tôi cũng như các mối đe dọa ngày càng tăng trong bối cảnh động lực địa chính trị và an ninh địa lý ngày càng tăng.”
Bộ trưởng Sri Mulyani lưu ý, mặc dù chi tiêu quốc phòng sẽ tăng “đáng kể” vào năm 2024, nhưng tổng ngân sách quốc phòng cho ba giai đoạn 5 năm từ năm 2020 đến năm 2034 vẫn giữ ở mức 55 tỷ đô la. Bà nhấn mạnh, điều này có nghĩa là các kế hoạch này phù hợp với các kế hoạch tài chính trung hạn và dài hạn của bà.
Bộ trưởng tài chính Indonesia tiết lộ, nguồn vốn cho ngân sách quốc phòng sẽ là các khoản vay nước ngoài.
Bộ trưởng Subianto đã tiến hành một loạt thương vụ mua sắm trang thiết bị quân sự, bao gồm 42 máy bay chiến đấu đa nhiệm Dassault Rafale của Pháp trị giá 8,1 tỷ đô la, 12 máy bay không người lái mới của công ty công nghiệp hàng không vũ trụ Thổ Nhĩ Kỳ trị giá 300 triệu đô la, và 12 máy bay chiến đấu Mirage 2000-5 của Pháp trị giá 800 triệu đô la.
Hồi tháng Tám, Indonesia cũng đã ký một thỏa thuận với nhà chế tạo vũ khí Lockheed Martin của Hoa Kỳ để mua 24 máy bay trực thăng vận tải với mức giá chưa được tiết lộ.
Gia Huy (Theo CNA)
Chủ tịch 2 công ty niêm yết thuộc Tập đoàn Zhongzhi Trung Quốc mất liên lạc
Tập đoàn quản lý tài sản tư nhân lớn nhất Trung Quốc Zhongzhi thừa nhận “vỡ nợ”. (Ảnh chụp màn hình video)
Hai công ty niêm yết, thuộc Tập đoàn Zhongzhi Trung Quốc đã vỡ nợ tối 29/11, đều đưa ra thông báo cho biết chủ tịch công ty đã mất liên lạc.
Hai người này là Mã Trường Thủy (Ma Changshui), phó chủ tịch Tập đoàn Zhongzhi kiêm chủ tịch Công ty chăn nuôi và kỹ thuật sinh học Tân Cương Thiên Sơn (Tianshan), và chủ tịch của của My Gym Mã Hồng Anh (Ma Hongying) đã mất liên lạc.
Theo trang tin Caixin tại Trung Quốc Đại Lục đưa tin hôm 30/11, công ty chăn nuôi Thiên Sơn đã đi đầu đưa ra thông báo vào tối ngày 29/11, cho biết công ty đã không thể liên lạc được với chủ tịch Mã Trường Thủy thông qua các phương thức liên lạc như gọi điện, WeChat, v.v. Sau khi liên hệ với gia đình ông Mã Trường Thủy, cho đến thời điểm hiện tại, công ty vẫn chưa rõ lý do cụ thể việc không thể liên lạc được với ông.
Sau đó, công ty My Gym cũng đưa ra thông báo cho biết công ty không thể liên lạc được với chủ tịch Mã Hồng Anh, hiện tại công ty vẫn chưa rõ lý do cụ thể tại sao không liên lạc được.
Theo Thông tấn xã Trung ương Đài Loan, Thiên Sơn và My Gym đều cho biết tính đến ngày công bố, vẫn còn 8 giám đốc trong ban giám đốc công ty thực hiện nhiệm vụ bình thường, trong đó có 3 giám đốc độc lập, đáp ứng số lượng tối thiểu theo luật định. Các vấn đề trên sẽ không ảnh hưởng lớn đến hoạt động của hội đồng quản trị công ty và hoạt động bình thường của công ty.
Thông tin cho biết, theo tìm hiểu, cả Mã Hồng Anh và Mã Trường Thủy đều có nền tảng vững chắc ở Tập đoàn Zhongzhi. Trong số đó, Mã Hồng Anh được thị trường biết đến với tư cách là 1 trong 8 giám đốc điều hành của Tập đoàn Zhongzhi thời Giải Trực Côn (Xie Zhikun), bà là giám đốc tài chính của Zhongzhi và báo cáo trực tiếp cho ông Giải Trực Côn.
Theo Thông tấn xã Trung ương, tổng số nợ của Tập đoàn Zhongzhi Trung Quốc ít nhất là 220 tỷ nhân dân tệ. Phân cục Công an Triều Dương của Cục Công an thành phố Bắc Kinh hôm 25/11 cho biết, cơ quan này gần đây đã mở một cuộc điều tra các công ty trực thuộc Zhongzhi liên quan đến vi phạm pháp luật. Đã thực hiện biện pháp cưỡng chế hình sự đối với các nghi phạm là người nhà của ông Giải Trực Côn.
Trong thời đại của ông Giải Trực Côn, Zhongzhi từng kiểm soát tới 8 công ty niêm yết cổ phiếu hạng A. Tuy nhiên, kể từ khi ông qua đời vào tháng 12/2021, bản đồ cổ phiếu A của Zhongzhi đã bắt đầu bị thu hẹp.
Theo ước tính của Bloomberg, các nhà đầu tư của Zhongzhi cuối cùng có thể chỉ thu hồi được khoảng 13% tiền gốc.
Tập đoàn Zhongzhi được thành lập vào năm 1995 và có trụ sở chính tại Bắc Kinh. Công ty hoạt động trong lĩnh vực bất động sản, khai thác mỏ, sản xuất, ủy thác, quản lý tài sản, bảo hiểm, quỹ, tương lai. Vào thời kỳ đỉnh cao, tài sản của tập đoàn vượt quá 1000 tỷ nhân dân tệ.
Trí Đạt (t/h)
Không có nhận xét nào