(Nỗi lòng của người Chưa Thua Cuộc)
Nếu tính từ ngày 30-4-1975, một số người Việt tị nạn tại Hoa Kỳ đã sống qua 48 năm. Sống ở Mỹ đã 48 năm rồi thì chúng ta có cảm giác như thế nào? Chúng ta có nhớ quê hương hay không? Chúng ta có làm được điều gì để giúp đồng bào ở quê nhà sớm thoát khỏi ách kềm kẹp của bạo quyền CS hay không? Tôi thiết nghĩ rằng có thể đã có một số người làm được nhiều điều hữu ích cho đồng bào ruột thịt ở quê nhà. Riêng cá nhân Vĩnh Liêm thì chỉ biết dùng giấy bút để bày tỏ nỗi lòng trắc ẩn của mình qua những vần thơ. Nay, Vĩnh Liêm gom góp lại những bài thơ ấy, tạm gọi là “NGUỒN THƠ DẬY LỬA”. Tác giả chia nó làm 7 phần, sắp xếp theo những ý tưởng (chủ quan) như sau:
PHẦN I: GIẢI PHÓNG (Những hành động đốt sách và kinh tế mới của VC…)
PHẦN II: CON ĐƯỜNG CỦA “BÁC” (Những chiêu bài hòa đàm, hòa bình, hiệp định…)
PHẦN III: ĐỔI MỚI (Những bùa phép, chính sách, bao cấp, cởi trói, kinh tế mới…)
PHẦN IV: ĐỊNH HƯỚNG (Xã hội chủ nghĩa, quốc doanh, thị trường, sở hữu hóa toàn dân…)
PHẦN V: KẺ THÙ LỊCH SỬ (Hồ Chí Minh, Võ Văn Kiệt, cán bộ VC cao cấp…)
PHẦN VI: GIỤC LÒNG ÁI QUỐC (Nhắc nhở thanh niên lòng yêu nước)
PHẦN VII: THA THIẾT (Nỗi lòng ái quốc đối với quê hương)
Xin mời quý vị ghé mắt qua những dòng thơ tạm gọi là “dậy lửa” do Vĩnh Liêm đã làm trong suốt 48 năm xa quê hương.
(Thung lũng Liên-Sơn, 30-04-2023)
VĨNH LIÊM
-------------------
PHẦN VII: THA THIẾT (Nỗi lòng ái quốc đối với quê hương)
Kỳ 10
60. CÁC EM TÔI
(Hình minh họa từ Internet)
Các em tôi không cùng cha cùng mẹ,
Nhưng có cùng huyết thống Việt Nam.
Em lớn lên trong quê hương ly loạn,
Mặc dòng đời theo vận nước gian nan.
Em bé bỏng, tuổi học trò trong trắng,
Có biết gì “cách mạng” với “nhân dân”!
Bọn cuồng tín nhét vào đầu em “vô sản”,
Nặn thành người “lao động” để “vinh quang”.
Em mười tám bỏ làng xưa, bè bạn,
Đẩy vào trường học bắn giết hung hăng.
Mặc đồ trận trông oai hùng ra vẻ,
Nhưng trong lòng bụng đói đã bao năm!
Em nhớ mẹ, nhớ cha, nhớ anh, chị,
Nhớ những ngày thơ ấu được ăn ngon.
Nhớ thành phố, trường xưa thời tuổi trẻ,
Nhớ ông bà, cô bác, nhớ lầu son...
Em đi lính không vì giặc ngoài xâm lấn,
Mà chỉ vì “nghĩa vụ với anh em”.
Ôi! Nghĩa vụ chỉ làm bia đỡ đạn,
Cho bạo quyền vui hưởng cảnh giàu sang!
(Hình Minh họa từ Internet)
Thân đỡ đạn phải nhọc nhằn gian khổ,
Kiếm rau rừng làm bữa tạm qua ngày.
Sống lây lất như tên tù chết dở,
Đang thiêu dần tuổi trẻ có ai hay!
Cả nuớc Việt thành nhà tù tập thể,
Vẫn “anh hùng” thừa ủy nhiệm Liên Sô!
Làm nghĩa vụ để giết dần con trẻ,
Biến quê hương thành biển máu, nhà mồ.
Các em tôi đã mở toang đôi mắt,
Quyết trở về trong ánh sáng yêu thương.
Em phục vụ cho tinh thần nhân ái,
Chung con đường dân tộc cứu quê hương.
Tôi đã gặp các em trong rừng biên giới,
Mặt khôi ngô, thêm tiếng nói oang oang.
Tôi xúc động nói đôi lời khen ngợi:
“Em yêu thương, hãy vững chí bền gan!”
Tôi không hứa bao giờ tôi trở lại,
Nhưng trong lòng vẫn thầm hẹn sang năm.
Đường Phục Quốc còn mở dài ra mãi,
Em dọn đường đốt ngọn đuốc hùng tâm.
Xin ngọn đuốc ngày càng thêm rực sáng,
Các em đi, Chân Lý sẽ soi đường.
Em mơ thấy quê hương sau quốc nạn,
Mọi người cùng gieo hạt giống yêu thương.
(Biên giới Thái-Miên, 16-8-1986)
VĨNH LIÊM
-------------------
61. CÁC ANH HÙNG BIÊN GIỚI
Nghe danh tiếng các anh hùng biên giới,
Qua những lời khen tặng của anh em.
Tôi khâm phục nhưng làm sao đi tới,
Để được nhìn tận mắt, bắt tay khen!
Anh phương đó, tôi phương này xa cách,
Nửa quả cầu thật sự chẳng là bao!
Đường biên giới tuy gần nhưng hiểm hóc,
Dù muốn đi cũng không biết phương nào.
Tôi trông ảnh, thấy người quen, quen quá!
Gặp bao giờ và gặp ở nơi đâu?
Làm sao nhớ! Hơn mười năm xứ lạ,
Đoạn phim đời đã liên tiếp qua mau.
Tôi mong ngóng được về thăm khu chiến,
Chỉ một lần, dù chỉ một ngày thôi.
Mười năm đã dần quên đời lính chiến,
Nhớ rừng xưa qua trí nhớ xa xôi.
(Hình minh họa từ Internet)
Bỗng một chốc tôi biến thành người khác,
Áo hoa rừng bốn túi mặc trên người.
Tôi đứng cạnh các anh hùng biên giới,
Trông oai hùng nhưng mặt mũi không vui.
Vui sao được khi biết mình nhỏ bé,
Miệng như hùm mà gan sứa, râu tôm.
Chỉ đánh giặc bằng dăm bài thơ lẻ,
Chưa bao giờ được ngủ dưới mưa bom.
Xin chia xẻ những nhọc nhằn gian khổ,
Những hùng tâm đang thắp sáng niềm tin.
Những trang sử ôi vô cùng rực rỡ!
Sau đau thương nước Việt sẽ thanh bình.
Sự khao khát đã thỏa lòng mong đợi,
Tôi sẽ về nói lại với anh em.
Rằng phương đó các anh hùng biên giới,
Đang từng ngày khôi phục lại giang san.
(Biên giới Thái-Miên, 16-8-1986)
VĨNH LIÊM
-------------------
62. VỪA TRÒN CON GIÁP
1975
Bảy lăm – Ất Mão – mèo kêu,
Nước tôi loạn lạc, nhiễu điều rách tươm.
Giặc Hồ vứt bỏ tình thương,
Thay vào liềm búa, tai ương mọi nhà.
1976
Bính Thìn hải ngoại bôn ba,
Sponsor, nằm đợi tà tà, welfare.
Tiếng người chê cóc chịu nghe,
Bàn tay năm ngón đem khoe với đời.
1977
Ngẫm thân vật đổi sao dời,
Từ quan xuống thợ khóc cười ai hay.
Bút còn xa lánh bàn tay,
Bạn xưa dần đã chia hai ngã đường.
1978
Đêm đêm cắp sách đến trường,
Nghe lòng trĩu nặng chán chường, hoài nghi.
Ba năm học hỏi được gì?
Nỗi buồn vong quốc: có đi không về!
1979
Năm Mùi rộn tiếng be-be,
Chán đời xuôi ngược tìm về thủ đô.
Ngậm ngùi viết mấy vần thơ,
Tặng ta an ủi những giờ cô đơn.
(Washinton DC mùa Anh đào)
1980
Nơi đâu cũng vẫn thấy buồn,
Tâm tình xa xứ giận hờn vu vơ.
Nhớ người, ta lại làm thơ,
Hẹn ngày tái ngộ trong giờ vinh quang.
1981
Việc nhà, việc nước đa đoan,
Nói nhiều làm ít nghe càng chối tai.
Ngẫm thương thân phận lưu đày,
Sao còn ảo mộng ông này bà kia?!
1982
Bảy năm chưa thấy đường về,
Anh hùng hào kiệt bốn bề vắng tanh.
Nước non vẫn nước non mình,
Nhưng lòng vị kỷ biến thành dửng dưng.
1983
Quốc dân đầy nỗi khốn cùng,
Mơ ngày giải phóng anh hùng đứng lên.
Mỏi mòn mong đợi ngày đêm,
Bao giờ? Hay đã ngủ quên xứ người?
1984
Chín năm thân phận lạc loài,
Thay tên đổi họ vẫn người Việt Nam.
Quê nhà khốn khổ, lầm than,
Làm sao đổi được da vàng, tóc đen?
1985
Chính trường là chốn bon chen,
Quan tham tướng nhũng đã quen mất rồi.
Ngày nay việc nước của người,
Tiền xài chưa hết, ai thời dại chi.
(Chợ Eden, Virginia)
1986
Mười năm chẳng biết làm gì,
Nằm không cũng chán, thôi thì “vì dân”.
Đi đây đi đó họp bàn,
Ta “từ điển sống” nếu cần hỏi ta (!)
1987
Mười hai năm đã trôi qua,
Ai còn nghĩ tới nước nhà khổ đau?
Anh hùng hào kiệt rừng sâu,
Phất cờ khởi nghĩa cùng nhau diệt thù.
(Đức Phố, 31-01-1987)
VĨNH LIÊM
-------------------
63. TÍNH SỔ CUỐI NĂM
(Hình minh họa từ Internet)
Cuối năm xứ lạ quê người,
Ngồi buồn tính sổ cuộc đời xem sao.
Quê Nhà trĩu nặng buồn đau,
Quê Người vật chất sang giàu vui ghê!
Còn ai nuôi mộng trở về?
Hay quên đi mất lời thề năm xưa?
Quê Nhà sớm nắng chiều mưa,
Quê Người có đủ bốn mùa vui chơi.
Cuối tuần ăn nhậu thảnh thơi,
Dư tiền đem đốt cuộc đời truy hoan.
Thế còn mở miệng than van,
Rằng sao cuộc sống chưa sang bằng người!
Ô hay! Mọi việc trên đời,
Không do tham vọng nhất thời tạo ra.
Giàu sang xin nhớ Quê Nhà,
Quốc dân đau khổ, sơn hà ngửa nghiêng.
(Đức Phố, 19-12-1987)
VĨNH LIÊM
-------------------
64. VĂN TẾ ANH HÙNG TỬ SĨ QLVNCH
Văn Tế Anh Hùng Tử Sĩ Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa
Vĩnh Liêm cẩn bạch
(Ngày Quốc Hận thứ 34)
Ba mươi bốn năm qua!
Bao nhiêu nỗi xót xa…
Kể từ ngày
Việt Nam Cộng Hòa
bị bức tử!
Con xa cha, vợ xa chồng
Kẻ vượt biển, người băng đồng lánh nạn…
Than ôi!
Các anh hùng, tướng sĩ
Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa
Dũng cảm hy sinh đền nợ nước
Vì không khiếp nhược đầu hàng…
Phải kể:
Thiếu Tướng Nguyễn Khoa Nam,
Thiếu Tướng Phạm Văn Phú,
Thiếu Tướng Lê Văn Hưng,
Chuẩn Tướng Lê Nguyên Vỹ.
Chuẩn Tướng Trần Văn Hai,
Đại Tá Hồ Ngọc Cẩn…
Còn biết bao nhiêu sĩ quan hàng Tá, Úy
Hạ sĩ quan, Binh sĩ…
Không chịu đầu hàng
Ðã hiên ngang tuẫn tiết, hy sinh…
Nay nhớ lại
Các chiến công oanh liệt
của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa
Từ vĩ tuyến 17
Xuống tận mũi Cà Mau
Ôi làm sao kể xiết!
Ðồng Xoài, Bình Giả,
An Lộc, Khe Sanh,
Mùa Hè Ðỏ Lửa…
Các Binh Chủng kiêu hùng
Tung hoành trên 4 vùng Chiến Thuật
Những Cọp Biển Mũ Xanh,
Những Cánh Dù Mũ Ðỏ,
Những Cọp Ba Ðầu Rằng Mũ Nâu,
Những xe bọc thép Mũ Ðen,
Nữ Quân Nhân,
Ðịa Phương Quân,
Nghĩa Quân,
Cán Bộ Xây Dựng Nông Thôn…
Rồi trại tập trung tù đày
từ Bắc chí Nam
giam giữ cực hình
biết bao chiến sĩ đã hy sinh
dưới nhiều hình thức:
vượt trại, chống đối, ốm đau…
Hôm nay, 34 năm sau
Nhớ ngày Quốc Hận tháng Tư
Thắp nén hương thơm tưởng niệm
Các Anh Hùng vị quốc vong thân
Các Quân Cán Chính dũng liệt
Xin hồn thiêng về đây chứng giám
Gương tuẫn quốc đời đời ghi nhớ
Sự hy sinh sáng mãi thiên thu.
Trước bàn thờ Tổ Quốc
Trước Hồn Thiêng Sông Núi
Xin anh linh về chứng giám lòng thành
của anh em cựu chiến sĩ cùng đồng bào
Tỏ lòng kính mến, biết ơn
Các Anh hùng, Liệt sĩ…
Cung Duy
Thượng Hưởng
Vĩnh Liêm cẩn bạch
Thuận Lâm-Viên kính tạ
(Eden Center, VA, 24-04-2009)
--------------
(Hết Phần VII - Tạm ngưng NGUỒN THƠ DẬY LỬA)
Cảm tạ Quý Độc giả.
VĨNH LIÊM
Không có nhận xét nào