US Security Assistance to Ukraine: Where do we go from here?
Một cái nhìn về nỗ lực hỗ trợ quân sự cho Ukraine đã phát triển như thế nào và những thách thức phía trước
Kể từ cuộc xâm lược của Nga vào tháng 2 năm 2022, Hoa Kỳ đã cung cấp viện trợ quân sự trị giá 27,2 tỷ đô la cho Ukraine, cho đến nay là tổng số lớn nhất hàng năm cung cấp cho một quốc gia khác kể từ khi Chiến tranh Lạnh kết thúc.
Tóm lại, hỗ trợ an ninh của Mỹ cho Ukraine đã phá vỡ mọi tiền lệ hiện đại. Khoản hỗ trợ an ninh trị giá hàng tỷ đô la không chỉ đóng vai trò quan trọng để duy trì khả năng phòng thủ của Ukraine mà còn tạo điều kiện cho các cuộc phản công của họ nhằm giành lại lãnh thổ trước đây bị Nga chiếm đóng. Trong suốt cuộc xung đột, quy mô, phạm vi và bản chất của sự hỗ trợ của Hoa Kỳ và quốc tế đã phát triển cùng với nhu cầu chiến trường, mối lo ngại leo thang và những hạn chế vật thể. Nhưng trong khi phần lớn sự tập trung của công chúng vẫn chú tâm vào việc cung cấp các khả năng mới, thì một năm sau cuộc xâm lược của Nga, việc duy trì vô số nền tảng và hệ thống được cung cấp kể từ tháng Hai cũng sẽ quan trọng không kém và theo một số cách, còn nhiều thách thức hơn.
Một doanh nghiệp đang phát triển
Trong năm qua, Hoa Kỳ đã dẫn đầu một cách tiếp cận lặp đi lặp lại đối với doanh nghiệp hỗ trợ an ninh của Ukraine, mở rộng số lượng khả năng nhất định trong khi kiểm tra định kỳ giá trị và hậu quả của việc leo thang mức độ phức tạp của vũ khí được cung cấp. Từ các hệ thống chống thiết giáp và phòng không cơ động, đến pháo hạng nặng, đến các hệ thống hỏa tiễn đa bệ phóng tinh vi và giờ đây là thiết giáp di động ngày càng mạnh mẽ, Washington đã tìm cách quản lý những lo ngại xung quanh sự leo thang với Nga bằng cách theo đuổi các bước phát triển có phương pháp trong nỗ lực hỗ trợ của mình trong khi phá vỡ những điều cấm kỵ khiến các khoản chuyển giao tương tự từ các đối tác châu Âu trở nên hợp lý hơn về mặt chính trị.
Mặc dù vậy, những lo ngại xung quanh sự leo thang và khả năng trả đũa từ Nga đã hình thành nên cuộc tranh luận vào năm 2022 tiếp tục hạn chế sự lựa chọn của các nhà bảo trợ quốc tế cho Ukraine. Hoa Kỳ và các nước khác cho đến nay đã kiềm chế việc cung cấp máy bay chiến đấu do người lái, máy bay không người lái tiên tiến hơn và pháo phản lực có khả năng bắn tầm xa hơn, một phần lo ngại rằng một hành động như vậy sẽ là một hành động khiêu khích quá trực tiếp đối với Moscow hoặc nghi ngờ những hệ thống như vậy sẽ cho Ukraine một lợi thế quân sự đủ để làm cho những rủi ro leo thang trở nên to lớn hơn.
Tuy nhiên, phương Tây đã tăng cường đều đặn nỗ lực hỗ trợ, vừa là tín hiệu của cam kết chính trị vừa là hỗ trợ thực tế. Những người ủng hộ Ukraine gần đây đã bắt đầu cung cấp các nền tảng thiết giáp di động tinh vi hơn, khắc phục sự do dự của các đối tác chính trong việc cung cấp xe tăng chiến đấu tiên tiến nhất. Ngoài ra, để đối phó với chiến dịch tấn công chiến lược của Nga vào cơ sở hạ tầng dân sự quan trọng, Hoa Kỳ và các đối tác Tây phương đang tăng cường cung cấp các hệ thống phòng không ngày càng tinh vi, bao gồm lời hứa có ý nghĩa tượng trưng về hệ thống phòng không Patriot tiên tiến từ Washington.
Ngoài ra, nhận thức việc hoàn chỉnh và tái tạo lực lượng cũng sẽ tiếp tục là một trong những biến số cơ bản quyết định kết quả của cuộc xung đột, phương Tây đã mở rộng các nỗ lực huấn luyện trực tiếp của mình. Điều này bao gồm một sáng kiến mới do EU dẫn đầu sẽ huấn luyện khoảng 15.000 binh sĩ Ukraine trong những năm tới cũng như nỗ lực do Hoa Kỳ lãnh đạo nhằm cung cấp hướng dẫn sử dụng vũ khí kết hợp cho 500 quân nhân Ukraine mỗi tháng, bên cạnh các chương trình hướng dẫn hiện có khác.
Một thử thách mới
Khi mùa đông lạnh giá ở Ukraine bắt đầu tan băng, người ta hy vọng vào một cường độ giao tranh mới , với việc Nga đặt mục tiêu giành lại thế chủ động bằng các cuộc tấn công mùa xuân và Ukraine đang tìm cách khôi phục động lực đã đạt được vào cuối năm 2022. Trong cả hai trường hợp, Ukraine cần có sự can thiệp quốc tế có khả năng hỗ trợ gia tăng.
Nhưng trong khi phần lớn các tiêu đề tập trung vào việc cung cấp các hệ thống mới và phá vỡ những điều cấm kỵ cũ, bản chất tiêu hao của cuộc chiến có nghĩa là việc duy trì, bảo trì và thay thế các hệ thống đã có trên chiến trường có thể còn quan trọng hơn và có khả năng, thách thức hơn. Ví dụ, tính hữu dụng của pháo binh, bệ phóng hỏa tiễn và hệ thống phòng không đã được chứng minh là rất quan trọng trong nỗ lực chiến tranh của Ukraine và chỉ mở rộng khi phương Tây có khả năng cung cấp đạn dược liên quan và các bộ phận thay thế. Hiện tại, những nỗ lực như vậy đã làm căng năng lực của những người ủng hộ Ukraine đến giới hạn của họ – và có thể vượt ra ngoài – làm dấy lên cuộc tranh luận về tính bền vững của nỗ lực hỗ trợ trong tương lai.
Nói cách đơn giản, cơ sở công nghiệp quốc phòng của phương Tây không thể bắt kịp với mức tiêu thụ chiến trường ở Ukraine, và việc cung cấp các hệ thống chủ chốt cũng như sự tiêu hao của chúng phụ thuộc vào các biện pháp đặc biệt dựa trên các kho dự trữ vật chất chiến lược của phương Tây. Ví dụ: trong số 27,8 tỷ đô la hỗ trợ mà Hoa Kỳ đã cung cấp cho Ukraine kể từ tháng 1 năm 2021, hơn 18,3 tỷ đô la đến từ sự gia tăng chưa từng có trong Quỹ Rút Ngân của Tổng thống, một cơ quan khẩn cấp có sẵn cho tổng thống để chuyển vũ khí từ kho dự trữ hiện có của Hoa Kỳ sang đối tác nước ngoài. Ít nhất 30 lần rút quỹ đã được đưa ra kể từ tháng 8 năm 2021. Nói một cách dễ hiểu, một báo cáo của Văn phòng Trách nhiệm giải trình Chính phủ từ năm 2016 cho thấy thẩm quyền chỉ được sử dụng13 lần trên toàn cầu từ năm 2011 đến năm 2014.
Nói cách khác, hơn một nửa số hỗ trợ cung cấp cho Ukraine dưới thời chính quyền Biden đến trực tiếp từ các kho dự trữ nhằm đảm bảo sự sẵn sàng của Hoa Kỳ trong trường hợp xảy ra xung đột. Những hạn chế đó rất quan trọng trong việc gấp rút trang bị vũ khí cho tiền tuyến của Ukraine, cắt giảm thời gian chuyển hỗ trợ an ninh thông thường từ hàng tháng, hàng năm xuống còn vài ngày hoặc vài tuần. Nhưng thực tế này đã làm cạn kiệt nghiêm trọng các kho dự trữ của Hoa Kỳ, giảm chúng xuống mức được cho là tối thiểu cần thiết cho an ninh quốc gia của Hoa Kỳ và, đối với một số trường hợp, có thể thấp hơn. Sự cạn kiệt như vậy có thể gây ra những rủi ro sẵn sàng cấp bách cho Hoa Kỳ và hạn chế khả năng của Washington trong việc đáp ứng nhu cầu của các cuộc khủng hoảng hoặc tình hình bất ngờ tiềm ẩn không lường trước được.
Trong khi thách thức không có biện pháp khắc phục nhanh chóng, Washington và các đối tác quốc tế khác của Ukraine đã bắt đầu thực hiện các biện pháp gia tăng sản xuất quốc phòng. Trong những tháng gần đây, các nhà lãnh đạo mua sắm quốc phòng từ Nhóm Liên lạc Ukraine (một liên minh do Bộ Quốc phòng dẫn đầu để điều phối hỗ trợ quốc tế cho Ukraine) đã gặp nhau tại Brussels để thảo luận về việc tăng cường sản xuất các hệ thống và vũ khí chính, trong khi một cuộc họp khác vào đầu tháng 10 tập trung vào xây dựng lại cơ sở công nghiệp quốc phòng của Ukraine. Tại Washington, nguồn tài trợ mới đang được phân bổ để mở rộng ồ ạt sản lượng vật liệu chính, bao gồm tăng gần gấp ba sản lượng pháo binh và hàng tỷ USD cho các nỗ lực bổ sung khác. Những sáng kiến này cho thấy những lo ngại không chỉ về việc đáp ứng nhu cầu chiến trường cấp bách tại Ukraine, mà còn về khả năng của phương Tây trong việc thực hiện điều đó trong thời gian dài mà không phải ảnh hưởng đến an ninh quốc gia của chính họ.
Nhưng việc định hình lại cơ sở kỹ nghệ của phương Tây sẽ là một nhiệm vụ khó khăn và sẽ phải đối mặt với những hạn chế về vật chất và thương mại. Trong nhiều trường hợp, việc đáp ứng nhu cầu không hoạt động trong thời gian dài sẽ đòi hỏi đầu tư vốn lớn từ ngành kỹ nghệ quốc phòng cũng như thời gian để phát triển vốn vật chất và nhân sự cho việc sản xuất. Những khoản đầu tư đó đòi hỏi phải có sự bảo đảm tài chính nhất định từ chính phủ mà cho đến nay vẫn chưa được thực hiện đầy đủ. Trong mọi trường hợp, một cuộc cải cách như vậy sẽ mất nhiều năm để thực hiện, tạo ra những thách thức thực tế khi phương Tây và đặc biệt là Hoa Kỳ, xem xét cách hỗ trợ Ukraine, lấp đầy vật liệu trị giá nhiều năm đã bị hoa mòn từ các kho dự trữ hiện có và đào sâu hơn vào kho hàng để đối diện với thực tế nhu cầu quốc phòng thế kỷ 21 .
Phần kết luận
Một năm sau cuộc xâm lược Ukraine của Nga, rõ ràng là cuộc chiến tranh trên bộ lớn nhất ở châu Âu kể từ Thế chiến thứ hai đã định hình lại chính sách của Mỹ trong khu vực và các yêu cầu hợp tác an ninh của nước này. Nhưng khi chiến tranh kéo dài, nỗ lực hỗ trợ sẽ phải phát triển để duy trì bền vững và phản ánh thực tế chiến lược và quân sự. Mặc dù Ukraine sẽ tiếp tục tìm kiếm các khả năng mới, nhưng việc duy trì các hệ thống được cung cấp kể từ tháng 2 năm 2022 sẽ vừa quan trọng vừa đặt ra những thách thức đặc biệt đối việc hỗ trợ.
Nhìn về phía trước, Hoa Kỳ sẽ phải xem xét làm thế nào để cân bằng các nhu cầu của tiền tuyến Ukraine với sự sẵn sàng và lợi ích của chính mình. Đây sẽ là một hình vuông khó khoanh tròn, đặc biệt là khi Nga muốn đảo ngược vận may của họ trong năm mới. Trong bối cảnh này, khi các nền tảng và khả năng mới chắc chắn sẽ tạo ra sự quan tâm lâu dài và những lợi ích quan trọng về mặt chiến thuật, thì việc làm thế nào để những nhà bảo trợ cho Ukraine duy trì được vật liệu được chứng minh là then chốt, quan trọng và khó khăn.
Theo Stimson – T.M.V. lược dịch
Elias Yousif Trong Convention Arms –
https://www.stimson.org/2023/u-s-security-assistance-to-ukraine-where-do-we-go-from-here/?utm_source=Stimson+Center&utm_campaign=11e5a0bb63-RA%2FComms%2FOne+year+Ukraine+%232&utm_medium=email&utm_term=0_15c3e20f70-3b59b2258d-%5BLIST_EMAIL_ID%5D
TMV lược dịch
Không có nhận xét nào