Tổng Thống VNCH, Đại Tá Nguyễn Hũu Thông (K16) , Đại
Tá Nguyễn Thiều (K16)
Lời tác giả: Tuyết Mai vô cùng xúc động khi đọc bài "Một Đại Tá VNCH đuợc
an táng dưới cột cờ" TRONG WEBSITE hon-viet.co.uk viết về Đại Tá Nguyễn
Hữu Thông, Trung Đoàn Trưởng 42 BB - SĐ 22 BB, tự sát ngày 2 Tháng 4, 1975 .
Xác ông được chôn cùng với 47 xác các quân nhân khác dưới chân cột cờ ở Quân Y
Viện Qui Nhơn. Điều đáng khâm phục là Ông không xuống tàu chạy loạn, mà tự ý
chọn ở lại, chờ một tiểu đoàn thuộc quyền của ông chưa đến bờ biển để được di
tản.
Tuyết Mai gởi điện thư tới vài sĩ quan Võ Bị trong vùng Hoa Thịnh Đốn, hy vọng
sẽ có nhiều người quen biết Đại Tá Thông, cho thêm tin tức về sự hy sinh vô
cùng cao quý của ông, mà chưa đuợc nhiều nguời biết đến.
Rất may mắn CSVSQ Nguyễn Đức Thu (Khóa 16 TVBQGVN( là bạn thân của Đại Tá
Thông), có được thư của Tuyết Mai. Cả hai CSVSQVB Thu và Đại tá Thông đã tốt
nghiệp khóa 16 Võ Bị QGVN. Nguyễn Đức Thu cho biết hằng năm vào ngày 2 Tháng 4,
ông không quên tuởng niệm bạn.
Kính mong quý chiến hữu Võ Bị QGVN và trong Trung Đoàn 22 BB- Sư Đoàn 22 BB nếu
có thêm tin tức hay hình ảnh của Đại tá Thông, xin gởi cho PVTuyết Mai
bodetam11@gmail.com để bổ túc cho đầy đủ trang sử oai hùng của Đại Tá Nguyễn
Hữu Thông, người đã thể hiện tinh thần anh dũng của Chiến sĩ VNCH : "Tổ
Quốc - Trách nhiệm - Danh Dự".
Kính mong đồng bào Người Việt Quốc Gia trong cũng như ngoài nước tri ân, vinh
danh, tuởng niệm Đại Tá Thông cùng với những vị sĩ quan đã tuẩn tiết, trong
Ngày Quốc Hận 30 Tháng Tư hằng năm.
Dưới đây là bài viết của
CSVSQVB Khóa 16 Nguyễn Đức Thu gởi cho PV Tuyết Mai và các bạn đồng môn Trường
Võ Bị Quốc Gia Việt Nam.
Ngày 2 tháng Tư , năm 1975, một vị chỉ huy đã hiên ngang từ chối lên tàu Hải
Quân để di tản với 3 tiểu đoàn của ông trên bờ biển Qui Nhơn. Người đó chính là
Đại Tá Nguyễn Hữu Thông, Trung Đoàn Trưởng Trung Đoàn 42BB , một trung đòan
thiện chiến nhất của Sư Đoàn 22 Bộ binh.
SVSQ Nguyễn Hữu Thông Trường VBQGVN khóa
16 /1959-1962
Đại Tá Nguyễn Hữu Thông sinh năm 1937, nguyên quán tại Thạch Hãn, Quảng Trị,
tốt nghiệp khóa 16 Trường Võ Bị Quốc Gia Việt Nam. Ông được thăng cấp Đại tá
thực thụ năm 1972 .
Vào cuối tháng 3 năm 1975,
theo lời của Y sĩ Trung úy Phan ngọc Hà, Tiểu đoàn 22 Quân Y, " thì tình
thế biến chuyển thật nhanh chóng. Quyết định sai lầm trong việc triệt thoái
Quân đoàn 2 ra khỏi Cao nguyên chẳng những đã không duy trì được lực lượng tác
chiến mà còn làm rối loạn hậu phương và cũng chẳng có một lợi ích chính trị nào
hết nếu không muốn nói đến sự phá sản của mọi mặt khi quân bài Domino bắt đầu
đổ vỡ.
Trung đoàn 42 BB đang cầm cự một cách anh dũng với Sư đoàn 3 Sao vàng của Bắc
Việt ở mặt trận Bình-khê thì được lệnh phải di tản về Nha trang để yểm trợ cho
Lữ đoàn 3 Nhảy Dù đang cầm chân Cộng quân ở Khánh-dương.
Lui binh bao giờ cũng là vấn đề khó khăn của các nhà quân sự từ Đông Tây kim
cổ. Tài ba và mưu lược như Gia-cát Lượng mấy lần vào Kỳ sơn như chỗ không
người; oai dũng kiêu hùng như Napoléon cùng đoàn quân viễn chinh dưới chân Kim
Tự tháp tự hào rằng lịch sử đang chiêm ngưỡng tài danh, vẫn không khỏi khốn đốn
khi phải rút lui khi trận địa không còn ưu đãi.
Trung đoàn 42BB nói riêng và Sư đoàn 22BB nói chung đã chiến đấu kiên cường
biết bao với Cộng quân nhưng khi phải rút lui họ lại bị tơi tả dường ấy. Mọi kế
hoạch không diễn tiến đúng như những bàn thảo ban đầu.Thành phố Qui-nhơn hỗn
loạn sớm hơn dự tính vì đã có sự trà trộn của các đặc công và sự quấy phá của
các Việt cộng nằm vùng".
Trong ngày 1 tháng tư năm 1975, khi Qui Nhơn hoàn toàn thất thủ và có lệnh di
tản từ Bô Tổng tham Mưu, Đại tá Nguyễn Hữu Thông và Đại Tá Nguyễn Thiều ( cũng
cùng khóa 16/TVBQGVN ), Trung đoàn trưởng Trung Đòan 43BB đã điều động 5 Tiểu
Đòan thuộc quyền di tản lên tàu Hải Quân đậu gần bờ, dưới những lằn đạn pháo
kich nghiệt ngã của Bắc quân .
Nhưng vẫn còn môt Tiểu Đoàn của Đại Tá Thông chưa đến. Hai ông quyết định một
người phải ở lại chờ đợi, một người phải lên tàu để chỉ huy đoàn quân. Đại Tá
Thông và vài người đã chọn ở lại, quyết chờ đợi.
Vì chiến hạm phải cứu nguy hàng ngàn người di tản khác khi địch quân hàng hàng
lớp lớp đang truy kích quân ta sát bờ , nên tàu phải ra khơi.
Theo lời của Nhà văn HQ Điệp Mỹ Linh, " Từ trong bờ, Việt-Cộng bắn ra
chiến hạm dữ dội khiến HQ 400 không thể nào ủi bãi được. Cuối cùng, một số các
quân nhân của Sư-Đoàn 22 phải bơi ra tàu. Trong số những quân nhân lên tàu có
Thiếu Tướng Phan Đình Niệm, Tư-Lệnh Sư-Đoàn 22 Bộ-Binh.
Trong khi đó, từ thành phố Qui-Nhơn, Trung-Đoàn-Trưởng Trung-Đoàn 42 Bộ-Binh,
Đại-Tá Nguyễn Hữu Thông tiếp tục trấn an Chỉ-Huy-Trưởng Hải-Đội III Tuần-Dương,
Hải-Quân Trung-Tá Lê Thành Uyển .Ông cho biết rằng trong thành phố Qui-Nhơn
không có một tên Việt-Cộng nào cả. Trung-Tá Uyển hỏi tại sao có nhiều tiếng
súng thì Đại-Tá Thông trả lời, đó là của Nhân-Dân Tự-Vệ bắn vu vơ, để ông ấy
cho dẹp ngay. Vì đã biết tình hình thật sự trên bờ, Trung-Tá Uyển yêu cầu
Đại-Tá Thông nên ra tàu sớm . Đại-Tá Thông bảo Trung-Tá Uyển cho tàu đón lính
của Ông ra trước đi....
Sau cùng, Trung-Tá Uyển lại liên lạc với Đại-Tá Nguyễn-Hữu-Thông lần chót, hỏi
tại sao chưa thấy ông lên tàu? Đại-Tá Thông đáp:“Tôi không thể ra với anh được.
Lính của tôi ra cũng gần hết rồi. Cảm ơn anh. Tôi đi về đây ! Nhưng không ai
biết vị anh hùng ấy đi về đâu ???!!! ".
Theo lời của Đại tá Nguyễn Thiều, Đại Tá Thông cùng với vài binh sĩ đã đi ngược
lại về phía Những Ngọn Đồi Vô Danh tức cao điểm 82-174 phía Tây Tây Nam Quận
Hoài Nhơn tỉnh Bình Định , có lẽ ông đã cùng chết với những binh sĩ sau cùng
của ông vừa mới tử trận. Đó là ngày 2/4/1975.
Để thay lời cuối :
CSVSQ Lê Đình Thọ Khóa 28/TVBQGVN đã vinh danh người Niên trưởng của ông như
sau:
"Sinh thời còn là Trung
Đoàn trưởng Trung đòan 42, Đại tá Thông luôn luôn sống gần gũi, sát với chiến
hữu thuộc cấp. Đại tá Thông lo chu đáo cho đời sống của từng người lính và gia
đình. Ông đi sát từng tiểu đội để lo về sức khoẻ cho họ. Hỏi về các tiêu chuẩn
quân trang, quân dụng như giày trận, poncho. Ai đã lãnh, ai chưa đuợc lãnh? Ai
đã đi phép, ai chưa có phép? Lương hướng của từng chiến binh lãnh ra chi tiêu
bao nhiêu, còn gởi về cho vợ con được bao nhiêu? Ông buộc lính phải tiêu hạn
chế, và gởi lương về cho vợ con từng tháng trông chờ.
Có lẽ đây là một cách an dân của cấp chỉ huy để người lính thuộc quyền yên tâm
mà đánh giặc. Có lẽ vì cách sống có nghĩa có tình với thuộc cấp của ông đã
khiến những người lính suốt đời thương mến ông.
Sau nhiều năm từ khi mất nước, 1975, lòng thương mến ấy đã khiến lính và thuộc
cấp, dù ở trong nước hay lưu lạc tại Hoa kỳ, hàng năm họ ngồi lại với nhau cúng
giỗ và tưởng nhớ Đại tá Nguyễn Hữu Thông như một người anh, hay như cha mẹ.
Sự thương mến kính trọng thể hiện qua việc thờ phượng, cúng giỗ hàng năm như là
một bổn phận của những người chiễn hữu thuộc quyền đối với cố Đại tá Nguyễn Hữu
Thông, cựu SVSQ K16 trường VBQG, quả thật là hiếm có ".
CSVSQVBVN K 16 Nguyễn Đức Thu cũng cho biết: " Hằng năm, vào ngày 2 tháng
4, tôi không bao giờ quên tưởng niệm Đại tá Nguyễn Hữu Thông, người bạn rất
thân của tôi, cùng học chung lớp đệ nhất tại Huế năm 1959, cùng bay chuyến bay
lên Đà lạt, nhập học Trường Võ Bị Quốc Gia Việt Nam Khóa 16 ngày 23 tháng 11 năm
1959 ( chương trình đầu tiên 4 năm đào tạo Sĩ quan Hải Lục Không quân hiện dịch
). Cả hai cùng ở chung Trung/Đại đội SVSQ, dưới quyền chỉ huy của Trung úy Lê
Minh Đảo ( sau này là Thiếu Tướng, Tư lệnh Sư đoàn 18 Bộ binh ). Sau ngày mãn
khóa, chúng tôi ít có dịp gặp nhau, ông được thuyên chuyển lên Trường sơn, miệt
mài đánh giặc, tôi tiếp tục theo học Trường Sĩ Quan Hải quân Nha trang, rồi sau
đó, hải hồ ngang dọc.....
Khi tôi tốt nghiệp Trường Sĩ quan Hải Quân Nha Trang với cấp bực Hải quân Trung
uý cuối năm 1964, thì ông, chỉ một thời gian ngắn sau, đã được thăng cấp Đại úy
thực thụ tại Cao nguyên và chỉ không đầy 7 năm sau, ông đã được Tổng thống VNCH
thăng lên Đại tá thực thụ tại chiến trường.
Tôi thân chuyển bài tưởng niệm Đại tá Nguyễn Hữu Thông hằng năm để xin qúy
Huynh Đệ dành một phút tưởng nhớ ông trong ngày 2 tháng 4 sắp đến, ngày mà ông
đã từ chối di tản, đã nằm xuống vào giờ phút chót bên cạnh những chiến hữu
thuộc quyền của ông tại Qui Nhơn. Ngày 2 tháng Tư, 1975, ngày mà một đồng môn,
một chiến hữu của chúng ta đã hiên ngang từ chối lên tàu Hải Quân để di tản với
3 tiểu đoàn của ông trên bờ biển Qui Nhơn. Người đó chính là Đại Tá Nguyễn Hữu
Thông , Trung Đoàn Trưởng Trung Đoàn 42 BB, Sư Đoàn 22 Bô binh.
Đại Tá Thông cùng các quân nhân thuộc quyền còn lại đã đi ngược lại về phía
Những Ngọn Đồi Vô Danh tức cao điểm 82-174 phía Tây, Tây Nam Quận Hoài Nhơn
tỉnh Bình Định để cùng chết với những binh sĩ đã tử trận. Đó là ngày 2 tháng Tư
năm 1975.
NGUYỆN CẦU LINH HỒN BẠN ĐƯỢC MIÊN VIỄN BÌNH AN TRÊN THIÊN ĐÀNG
Nguyễn Đức Thu ( Hoa Thịnh Đốn )
CSVSQ K16 / Trường VBQGVN
Xem trong http://hon-viet.co.uk/HV_QLVNCH_DaiT...gDuoiCotCo.htm viết về Đại Tá Nguyễn Hữu Thông.Hoặc tìm ở đây.
https://hoiquanphidung.com/forum/c%C3%A1c-chuy%C3%AAn-m%E1%BB%A5c/th%E1%BB%9Di-s%E1%BB%B1/anh-h%C3%B9ng-t%E1%BB%AD-s%C4%A9/14175-tri-%C3%A2n-vinh-danh-t%C6%B0%E1%BB%9Fng-ni%E1%BB%87m-%C4%91%E1%BA%A1i-t%C3%A1-nguy%E1%BB%85n-h%E1%BB%AFu-th%C3%B4ng#post14175
Đại tá Nguyễn hữu Thông đã dùng M113 ra Tàu Hải Quân tại ghềnh ráng Qui Nhơn, nhưng ông nhìn trên bờ lính của ông còn đông quá không xuống Tàu được nên ông quay trở lại bờ cũng bằng chiếc M113, thì Tàu Hải Quân có lệnh rút không chờ được vì VC pháo xuống, ông và lính lui về Thành phố ông ra lệnh tất cả tuỳ nghi di tản rồi ông Tự sát các đệ tử mang xác ông về Quân y viện Qui nhơn, chỉ còn ông Bác sĩ tên trứ nhận xác, cùng thương bệnh binh còn khoẻ đào hố chôn xác ông và các chiến sĩ Sư đoàn 22 trước sân đối diện biển Qui nhơn. Sau mấy mươi năm ông ít ai nhắc đến lẽ ra phải Vinh danh ông, thật ra ông vẫn còn cơ hội về Nam bằng thuyền của dân chúng nhưng ông không đi ông ở lại Vĩnh viễn với lính trung đoàn 42 của ông đa số bị bắt làm tù binh cho đến cuối năm 1976 mới được thả về, bạn tôi người nhận lệnh mang một trung đội nhảy và chiếm một ngọn đồi để yểm trợ cho cuộc di tản, chứng kiến đến phút cuối và bị bắt làm tù binh./
Trả lờiXóaĐại tá Nguyễn hữu Thông đã dùng M113 ra Tàu Hải Quân tại ghềnh ráng Qui Nhơn, nhưng ông nhìn trên bờ lính của ông còn đông quá không xuống Tàu được nên ông quay trở lại bờ cũng bằng chiếc M113, thì Tàu Hải Quân có lệnh rút không chờ được vì VC pháo xuống, ông và lính lui về Thành phố ông ra lệnh tất cả tuỳ nghi di tản rồi ông Tự sát các đệ tử mang xác ông về Quân y viện Qui nhơn, chỉ còn ông Bác sĩ tên trứ nhận xác, cùng thương bệnh binh còn khoẻ đào hố chôn xác ông và các chiến sĩ Sư đoàn 22 trước sân đối diện biển Qui nhơn. Sau mấy mươi năm ông ít ai nhắc đến lẽ ra phải Vinh danh ông, thật ra ông vẫn còn cơ hội về Nam bằng thuyền của dân chúng nhưng ông không đi ông ở lại Vĩnh viễn với lính trung đoàn 42 của ông đa số bị bắt làm tù binh cho đến cuối năm 1976 mới được thả về, bạn tôi người nhận lệnh mang một trung đội nhảy và chiếm một ngọn đồi để yểm trợ cho cuộc di tản, chứng kiến đến phút cuối và bị bắt làm tù binh./
Trả lờiXóaĐại tá Nguyễn hữu Thông đã dùng M113 ra Tàu Hải Quân tại ghềnh ráng Qui Nhơn, nhưng ông nhìn trên bờ lính của ông còn đông quá không xuống Tàu được nên ông quay trở lại bờ cũng bằng chiếc M113, thì Tàu Hải Quân có lệnh rút không chờ được vì VC pháo xuống, ông và lính lui về Thành phố ông ra lệnh tất cả tuỳ nghi di tản rồi ông Tự sát các đệ tử mang xác ông về Quân y viện Qui nhơn, chỉ còn ông Bác sĩ tên trứ nhận xác, cùng thương bệnh binh còn khoẻ đào hố chôn xác ông và các chiến sĩ Sư đoàn 22 trước sân đối diện biển Qui nhơn. Sau mấy mươi năm ông ít ai nhắc đến lẽ ra phải Vinh danh ông, thật ra ông vẫn còn cơ hội về Nam bằng thuyền của dân chúng nhưng ông không đi ông ở lại Vĩnh viễn với lính trung đoàn 42 của ông đa số bị bắt làm tù binh cho đến cuối năm 1976 mới được thả về, bạn tôi người nhận lệnh mang một trung đội nhảy và chiếm một ngọn đồi để yểm trợ cho cuộc di tản, chứng kiến đến phút cuối và bị bắt làm tù binh./
Trả lờiXóa