Đại dịch đã đẩy quan hệ Mỹ-Trung xuống đáy vì cả hai nước đều tìm cách vượt mặt nhau để định hình trật tự thế giới.
Hình minh họa |
Những
tháng gần đây, quan hệ giữa Mỹ và Trung Quốc, vốn căng thẳng trong
nhiều năm qua, xấu đi nhanh chóng, khiến lợi ích chung giữa hai nước
giảm bớt trong khi xung đột lại gia tăng.
Chính
quyền Trump đã tới lôi kéo phần lớn bộ máy công quyền Mỹ vào một chiến
dịch bao gồm các cuộc điều tra, khởi tố và các biện pháp hạn chế xuất
khẩu. Theo một phân tích về các chính sách của Mỹ, gần như toàn bộ các
quan chức nội các và cấp nội các đều chấp nhận lập trường thù địch hoặc
từ bỏ các chương trình hợp tác đã có với Bắc Kinh.
Giới
chức Trung Quốc ủng hộ đến cùng lời kêu gọi mà Chủ tịch Tập Cận Bình
đưa ra vào mùa Thu năm 2019 về việc chống lại bất cứ điều gì mà họ cho
là đang cản trở sự trỗi dậy của Trung Quốc. Họ đã đẩy mạnh các hoạt động
quân sự ở khu vực Biển Đông có tranh chấp và tăng cường đe dọa đồng
minh của Mỹ là Đài Loan, và truyền thông nhà nước đã có hành động bất
thường khi công khai chỉ trích Ngoại trưởng Mỹ Mike Pompeo.
Đại
dịch COVID-19 đã khoét sâu mối hận thù, đẩy quan hệ giữa hai nước xuống
đáy. Chính quyền hai nước đều đang từ bỏ quan hệ hợp tác và tìm cách
vượt mặt nhau để định hình các sự kiện trong trật tự thế giới hậu đại
dịch.
Tổng
thống Mỹ Donald Trump, người từng chỉ trích gay gắt Trung Quốc trong
việc xử lý đại dịch khi mới bùng phát, cho biết ông đang cân nhắc sử
dụng thuế quan và các biện pháp khác để buộc nước này phải bồi thường,
cho dù các quan chức cấp cao mới đây đã đưa ra tín hiệu cho thấy Chính
quyền Mỹ đang trì hoãn việc trừng phạt Trung Quốc về mặt kinh tế.
Tác động trở lại của các yếu tố địa chính trị
Người
phát ngôn Bộ Ngoại giao Trung Quốc Triệu Lập Kiên đã phát biểu công
khai rằng quân đội Mỹ đã đưa virus SARS-CoV-2 vào Trung Quốc – ý tưởng
mà truyền thông nhà nước Trung Quốc thổi phồng trong khi Lầu Năm Góc lại
cho là lố bịch. Một báo cáo mới đây của Bộ Ngoại Giao Mỹ đã đưa ra kết
luận rằng Trung Quốc và đồng minh của họ đang tiến hành một chiến dịch
bóp méo thông tin nhằm vào Mỹ trước tình hình đại dịch bùng phát ở nước
này.
Matt
Turpin, cựu cố vấn về Trung Quốc trong Hội đồng an ninh quốc gia của
Chính quyền Trump, cho rằng về cơ bản đó là tác động trở lại của các yếu
tố địa chính trị. Theo ông, Mỹ cần đối đầu với Trung Quốc vì né tránh
không khiến tình hình khá hơn.
Những
người ủng hộ Mỹ thực hiện chính sách cứng rắn hơn với Trung Quốc cho
rằng chính sách này đang phát huy hiệu quả khi mang lại một thỏa thuận
thương mại một phần mà theo đó, Bắc Kinh cam kết tăng cường mua hàng hóa
và dịch vụ của Mỹ. Nói rộng ra, cách tiếp cận này đang cản trở Trung
Quốc bằng việc chứng tỏ sức mạnh của Mỹ và thiết lập lại mối quan hệ mà
trước đó nghiêng về phía có lợi cho Trung Quốc.
Một
số quan chức và nhiều chuyên gia chính sách đối ngoại lo ngại rằng sự
nghi ngờ lẫn nhau đang làm suy giảm những lợi ích chung còn sót lại giữa
hai nước. Trên một diễn đàn trực tuyến có sự tham gia của các chuyên
gia Mỹ và Trung Quốc vào tháng 4/2020, Vương Tập Tư, Viện trưởng Viện
nghiên cứu quốc tế và chiến lược thuộc Đại học Bắc Kinh, cho biết: “Suy
nghĩ chung của người dân Trung Quốc là Mỹ không muốn Trung Quốc trỗi dậy
thành một cường quốc toàn cầu”.
Theo
một khảo sát được Trung tâm nghiên cứu Pew tiến hành hồi tháng 3/2020,
khoảng 2/3 trong số 1.000 người Mỹ được hỏi có cái nhìn thiếu thiện cảm
về Trung Quốc. Đó là kết quả tồi tệ nhất kể từ khi Pew bắt đầu khảo sát
về vấn đề này vào năm 2005, và tăng gần 20 điểm phần trăm kể từ khi
Chính quyền Trump bắt đầu nhiệm kỳ. Tỷ lệ người có đánh giá tích cực về
Tập Cận Bình cũng ở mức thấp mới.
Các
thành viên tham gia chiến dịch tái tranh cử của Trump muốn biến chính
sách cứng rắn của ông đối với Trung Quốc thành vấn đề trọng tâm. Họ tin
rằng chính sách này sẽ thu hút những người ủng hộ thuộc tầng lớp lao
động và trói buộc nhân vật được cho là đối thủ của Trump trong đảng Dân
chủ, cựu Phó Tổng thống Mỹ Joe Biden, với cái mà nhiều người ở
Washington cho là lập trường ôn hòa hơn của Chính quyền Obama đối với
Bắc Kinh.
Theo
những người thông thạo về vấn đề này, Trump vẫn chưa hoàn toàn chấp
thuận chiến thuật này và đã từ chối thông qua một quảng cáo nhằm công
kích Biden và Trung Quốc. Tuy nhiên, những người này cũng cho biết đại
dịch và thiệt hại mà nó gây ra đã khiến Trump trở nên cứng rắn hơn đối
với Trung Quốc.
Trong
một cuộc điện đàm gần đây với phóng viên Wall Street Journal, Trump cho
biết ông đã giành chiến thắng trong cuộc bầu cử năm 2016 một phần nhờ
vào việc chỉ trích giới lãnh đạo chính trị Mỹ vì đã để Trung Quốc qua
mặt thay vì trực tiếp công kích các nhà lãnh đạo Trung Quốc. Ông cho
rằng cách tiếp cận đó đã giúp gây sức ép buộc Bắc Kinh phải ký thỏa
thuận thương mại một phần hồi tháng 1.
Trump
nói rằng ông giận dữ với Trung Quốc vì đại dịch và sự chết chóc mà nó
gây ra. Ông nói: “Lẽ ra chúng ta đã có thể ngăn chặn được đại dịch này”.
Điều mà ông muốn Tập Cận Bình làm chính là điều mà Mỹ đang làm – truy
tìm nguồn gốc của đại dịch.
Tháng
4/2020, các quan chức tình báo Mỹ cho biết họ đang tìm cách xác định
liệu có phải virus SARS-CoV-2 đã rò rỉ từ một phòng thí nghiệm ở thành
phố Vũ Hán của Trung Quốc, nơi đại dịch bắt đầu bùng phát, hay không.
Sức ép trong nước
Cho
dù chỉ đạo một chính sách đối phó với Trung Quốc mà nhiều người xem là
cứng rắn nhất trong lịch sử 40 năm quan hệ giữa hai nước, nhưng Trump
vẫn thường xuyên ca ngợi Tập Cận Bình và nói về mối quan hệ giữa họ –
một chiến thuật mà theo các quan chức của Chính quyền Trump là nhằm mang
lại cho các nhà lãnh đạo Trung Quốc cơ hội để đáp ứng yêu cầu của Mỹ về
việc thay đổi.
Đầu
năm 2020, một vài cố vấn chính trị của Trump, bao gồm những người có
tham gia và không tham gia chiến dịch tranh cử, đã thúc giục ông đối đầu
trực tiếp hơn với Trung Quốc, điều mà họ cho rằng hẳn sẽ có sức hấp dẫn
lưỡng đảng. Ý tưởng mà họ đề xuất là thành lập một ủy ban đặc biệt để
điều tra nguồn gốc của virus SARS-CoV-2 và việc liệu Bắc Kinh có phản
ứng thích đáng để kiểm soát sự bùng phát của đại dịch hay không.
Tháng
1/2020, Trump đã hai lần bác bỏ đề xuất từ êkíp của ông về việc thúc
giục Tập Cận Bình phải minh bạch hơn về nguồn gốc của virus SARS-CoV-2
và triệu chứng của bệnh viêm đường hô hấp cấp do virus này gây ra. Theo
các quan chức Nhà Trắng, một trong hai lần đó, Trump còn phát biểu rằng
việc chỉ trích có thể khiến Bắc Kinh trở nên kém nhiệt tình.
Sức
ép trong nước ở cả Mỹ lẫn Trung Quốc có thể làm xấu thêm mối quan hệ
vốn đã căng thẳng. Những người ủng hộ Biden cũng đã tạo ra những quảng
cáo tập trung vào việc công kích Trung Quốc. Tập Cận Bình cũng vấp phải
những chỉ trích trong nước vì đại dịch, và chính quyền của ông đã tìm
cách phô trương sức mạnh khi làm việc với phía Mỹ vì ông muốn khôi phục
một nền kinh tế đã đình trệ vì đại dịch, kiểm soát tỷ lệ thất nghiệp
đang ở mức cao và chấm dứt tình trạng bạo loạn chống chính quyền vẫn
diễn ra dai dẳng ở Hong Kong.
Thập kỷ căng thẳng
Quan
hệ Mỹ-Trung đã ở trong tình trạng bất ổn hơn một thập kỷ qua, với những
căng thẳng thương mại đã tồn tại từ lâu, những cáo buộc về việc Trung
Quốc ăn cắp công nghệ, và việc nước này đẩy mạnh chính sách quân sự và
đối ngoại quyết đoán hơn. Bắc Kinh đã tìm cách mở rộng ảnh hưởng toàn
cầu của mình một cách hung hăng hơn, gây tổn hại cho một nước Mỹ vốn bị
cho là đã suy yếu vì cuộc khủng hoảng tài chính toàn cầu. Sau khi lên
nắm quyền cuối năm 2012, Tập Cận Bình đã đẩy nhanh nỗ lực, tận dụng năng
lực quân sự và sức mạnh thương mại ngày càng tăng của Trung Quốc để
thuyết phục các nước khác chú ý đến các lợi ích của Trung Quốc.
Vài
tuần sau khi đảm nhiệm cương vị chủ tịch nước, Tập Cận Bình đã có bài
phát biểu nội bộ với các đảng viên cốt cán trong chính phủ, quân đội và
các cơ quan khác. Lấy Liên Xô trước đây làm bài học, ông cảnh báo rằng
Đảng Cộng sản Trung Quốc phải duy trì vai trò lãnh đạo về mặt tư tưởng
đối với xã hội, nếu không sẽ có nguy cơ bị sụp đổ và phải chịu khuất
phục trước phương Tây.
Mặc
dù khi đó chỉ có bản tóm tắt của bài phát biểu được công bố, nhưng các
quan điểm mà nhà lãnh đạo Trung Quốc đưa ra đã được làm rõ trong các
cuộc thảo luận diễn ra sau đó cũng như trong các văn kiện đảng, và xác
lập đường hướng của Trung Quốc là cạnh tranh chứ không hội nhập với trật
tự toàn cầu do Mỹ đứng đầu. Tập Cận Bình kiểm soát chặt chẽ hơn mọi
phát ngôn, đặt ra các quy định mới về an ninh công nghệ, cũng như tăng
cường các cuộc điều tra chống độc quyền và các vấn đề khác.
Những
động thái đó khiến Trung Quốc bị giới doanh nghiệp Mỹ, bộ phận cử tri
từ lâu đã đặt nền tảng cho quan hệ song phương, xa lánh. Mặc dù nhiều
nhà lãnh đạo doanh nghiệp Mỹ từ lâu đã ủng hộ chính sách “cùng phát
triển” với Trung Quốc, nhưng sự lạc quan đó đã biến thành sự nghi ngờ,
chủ yếu do những bước đi hung hăng của Trung Quốc tập trung vào việc
thâu tóm công nghệ Mỹ và việc nước này tiếp tục các chính sách nhằm hạn
chế quyền tiếp cận của các doanh nghiệp nước ngoài đối với thị trường
của họ.
Khi
mới đắc cử, Trump đã do dự trong việc đưa ra một số lời đe dọa nghiêm
trọng hơn so với thời điểm vận động tranh cử đối với Bắc Kinh để có được
sự trợ giúp của Trung Quốc trong việc đối phó với Triều Tiên, quốc gia
đang tăng tốc chương trình hạt nhân, tiến hành các cuộc thử nghiệm tên
lửa và đe dọa gây chiến.
Tuy
nhiên, khoảng 1 năm sau khi tại nhiệm, Chính quyền Trump đã trở nên bớt
nhân nhượng hơn trước. Trump đã từ chối nhượng bộ Bắc Kinh để được
quyền tiếp cận thị trường của họ và bắt đầu sử dụng thuế quan, mở màn
cho một cuộc chiến thương mại. Lần đầu tiên trong Chiến lược an ninh
quốc gia mới của mình, Mỹ xác định không chỉ Nga mà cả Trung Quốc cũng
là đối thủ phá rối đang có ý định thách thức trật tự do Mỹ dẫn dắt.
Các chính sách thù địch
Quan
điểm về Trung Quốc đã trở nên cứng rắn trong những năm cuối nhiệm kỳ
của Chính quyền Obama, khi Tập Cận Bình ra sức củng cố quyền lực, nhưng
Nhà Trắng lại tìm cách duy trì các lĩnh vực hợp tác, chủ yếu là chống
biến đổi khí hậu và kinh tế toàn cầu. Với việc xác định Trung Quốc là
một mối đe dọa, chiến lược của Trump đánh dấu sự đoạn tuyệt của chính
quyền ông với các chính quyền tiền nhiệm.
Tướng
lục quân về hưu H. R. McMaster, người chỉ đạo chiến lược này trong vai
trò cố vấn an ninh giai đoạn đầu nhiệm kỳ của Chính quyền Trump, nói:
“Chúng tôi đã đánh giá thấp mức độ mà ý thức hệ chi phối Đảng Cộng sản
Trung Quốc. Vì vậy, trong nhiều năm, chúng tôi đã tự phụ khi cho rằng có
thể thay đổi Trung Quốc bằng việc chào đón họ gia nhập trật tự quốc tế.
Đến năm 2017, mọi thứ đã chứng tỏ suy nghĩ này là không đúng”.
Một
phân tích về các chính sách của Chính quyền Trump đối với Trung Quốc
cho thấy gần như tất cả 23 quan chức nội các và cấp nội các đều ủng hộ
việc thực hiện các chính sách thù địch đối với nước này hoặc giảm hợp
tác với họ. Bộ Tư pháp Mỹ đã triển khai “Sáng kiến Trung Quốc”, khuyến
khích khởi tố các hành vi gián điệp, ăn cắp và truy cập bất hợp pháp
mạng máy tính liên quan đến Trung Quốc.
Năm
2019, Bộ Giáo dục Mỹ đã bắt đầu điều tra nguồn đầu tư nước ngoài tại
các trường đại học của nước này. Cuộc điều tra buộc các trường phải tuân
thủ một quy định của luật pháp mà nhiều trường đã bỏ qua và báo cáo
nguồn đầu tư nước ngoài trị giá 6,5 tỷ USD đã được giấu kín trước đó.
Các
cơ quan độc lập như Ủy ban truyền thông liên bang Mỹ (FCC) cũng đã hành
động. FFC đã bắt đầu cắt giảm đáng kể quyền tiếp cận của Trung Quốc đối
với cơ sở hạ tầng viễn thông Mỹ. Chủ tịch FCC Ajit Pai đã đăng trên
trang Twitter các bài viết về những hành vi của Trung Quốc mà ông căm
ghét, mỗi bài viết đều gắn dòng chữ mỉa mai “Bạn không nói”. Trong một
cuộc phỏng vấn, ông cho biết một trong những người theo dõi ông trên
trang Twitter là người phát ngôn Bộ Ngoại giao Trung Quốc Triệu Lập
Kiên. Tuy nhiên, ông nói: “Tôi không để chế độ theo dõi lại người này vì
tôi không muốn ông ta nhắn tin trực tiếp cho tôi trên mạng xã hội”.
Trong
khi đó, Ngoại trưởng Mike Pompeo kêu gọi Mỹ đối đầu với Trung Quốc dựa
trên tình hình hiện tại thay vì dựa trên tình hình mà họ mong muốn.
Trong một bài phát biểu về chính sách đối với Trung Quốc vào tháng
10/2019, ông nói: “Giờ đây, chúng ta cuối cùng cũng nhận ra mức độ thù
địch thực sự của Trung Quốc đối với nước Mỹ và các giá trị của chúng
ta”.
Theo
một nguồn tin thân cận, năm 2020, Bộ Ngoại giao Mỹ đã chỉ đạo tất cả
các đại sứ quán của nước này trên thế giới thành lập các nhóm làm nhiệm
vụ giám sát ảnh hưởng ngày càng tăng của Trung Quốc và báo cáo lại để
giúp xây dựng các chiến lược đối phó. Đầu năm nay, Bộ Ngoại giao Mỹ đã
bổ nhiệm một đặc phái viên để đối phó với cái mà một nữ phát ngôn viên
gọi là “những ảnh hưởng xấu” của Trung Quốc và nhiều nước khác tại Liên
hợp quốc và các tổ chức quốc tế khác. Nhiệm vụ đầu tiên của đặc phái
viên này, cũng như các quan chức Bộ Ngoại giao và Bộ Thương mại, là ngăn
chặn ứng cử viên được Trung Quốc hậu thuẫn trở thành người đứng đầu cơ
quan của Liên hợp quốc có nhiệm vụ thúc đẩy việc bảo vệ quyền sở hữu trí
tuệ.
Trung
Quốc đã có những phản ứng phù hợp với phát biểu của Tập Cận Bình trước
các cán bộ nguồn của Đảng Cộng sản Trung Quốc tại học viện chuyên đào
tạo giới tinh hoa của nước này hồi tháng 9/2019. Ông kêu gọi các cán bộ
phải “dám đấu tranh và giỏi tranh đấu”.
Trong
đại dịch COVID-19, Bắc Kinh đã viện trợ đồ dùng bảo hộ và các thiết bị y
tế khác cho các nước mà họ đang tìm cách lấy lòng, đồng thời cũng huy
động các đoàn ngoại giao gây áp lực cho các nước tiếp nhận viện trợ để
đảm bảo rằng Trung Quốc sẽ nhận được những lời khen ngợi từ cộng đồng
quốc tế. Khi Chính quyền Trump chỉ trích Tổ chức y tế thế giới (WHO) vì
đã bao che cho Trung Quốc và ngừng khoản viện trợ hàng năm lên tới hàng
trăm triệu USD cho WHO, Bắc Kinh đã tài trợ thêm cho tổ chức này 30
triệu USD.
Trong
nước, cơ quan tuyên truyền của Đảng Cộng sản Trung Quốc đã chọn Pompeo
là mục tiêu của các cuộc công kích gay gắt đến mức bất thường nhằm vào
một chính trị gia cấp cao của Mỹ. Trong bản tin buổi tối, Đài truyền
hình trung ương Trung Quốc đã gọi Pompeo là “kẻ thù chung của nhân loại”
và “ác quỷ” với lý do ông ta đã bôi nhọ Trung Quốc vì đại dịch.
Ngày
6/5/2020, một nữ phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Trung Quốc đã thách thức
Pompeo đưa ra bằng chứng chứng minh tuyên bố mới đây của ông rằng virus
SARS-CoV-2 xuất phát từ một phòng thí nghiệm của Trung Quốc.
Các tác giả Kate O’Keeffe, Michael C. Bender và Chun Han Wong
Nguồn: The Street Journal.
(Nghiên cứu Biển Đông)
Không có nhận xét nào