Không phải đến tận bây giờ mà từ 20
năm trước, vào những năm 2000, nạn “bảo kê” cho giang hồ, du đãng, đã
gây chấn động Việt Nam. Vụ án “Năm Cam và đồng bọn” là một điển hình.
Anh Phúc |
Hai
ông Ủy viên Trung ương Đảng là Bùi Quốc Huy và Trần Mai Hạnh dính phốt.
Góp mặt trong “danh sách đen” chạy án, bao che, bỏ lọt tội phạm, ngoài
Thứ trưởng Bộ Công an, Viện phó VKS Tối cao, còn có các sĩ quan cấp tá,
anh hùng Lực lượng Vũ trang, thủ trưởng cơ qua điều tra. Cho nên, dân
lành không chết mới lạ.
Lực
lượng công an đã trở thành nỗi khiếp đảm, kinh hoàng đối với người dân
trên cả nước, phần vì luật lệ đã dành cho các cơ quan chức năng quyền
hạn quá lớn. Gần như toàn bộ hoạt động chính trị, kinh tế, văn hoá… của
gần trăm triệu dân trong nước, lẫn hàng triệu kiều bào đều nằm trong tay
của lực lượng này.
Ở
mỗi tỉnh, thành, giám đốc công an đều nằm trong Thường vụ tỉnh (thành)
uỷ. Bí thư, dù là Ủy viên Trung ương Đảng, cũng “ớn” giám đốc công an,
nói chi tới cấp UBND, vì theo ngành dọc, “sếp đại” của công an, lại là
Ủy viên Bộ Chính trị.
Ông
giám đốc công an làm gì, bí thư tỉnh đều biết cả và ngược lại. Cho nên,
họ luôn là “cặp đôi hoàn hảo” đoàn kết với nhau, để đôi bên cùng có
lợi. Từ đó, giám đốc công an trở thành trùm của các ông trùm, bảo kê cho
“thế giới ngầm”.
Thiếu
tướng Bùi Quốc Huy (sinh năm 1945) mất chức thứ trưởng, ra khỏi BCH
Trung ương Đảng, lãnh án 5 năm tù, bởi do bảo kê cho giới xã hội đen
thành Hồ như Năm Cam, Hồ Viết Sử… thời ông ta làm giám đốc Sở Công an.
Sau
vụ án Năm Cam chấn động cả nước, ngỡ các giám đốc công an sẽ “nhờn”,
nhưng không, họ còn táo bạo, tinh vi hơn, ăn dày hơn và ngồi xổm trên
luật pháp.
***
Còn
nhớ, năm 2012, Lê Bá Huy, doanh nhân Đà Nẵng, còn có biệt danh “Huy máy
nổ”, đã lừa đảo chiếm đoạt của bà P.T quê Vũng Tàu, có tập đoàn ở TP
HCM, số tiền 20 tỷ đồng và 500 lượng vàng SJC. Năm 2013, bà P.T ra tận
Đà Nẵng gởi đơn cho công an, đòi tiền, nhưng Huy lánh mặt.
Trong
khi đó, tại Đà Nẵng, Lê Bá Huy là trùm buôn bán máy nổ, xe đạp điện
Trung Quốc. Huy kinh doanh hệ thống nhà hàng khách sạn SamDi, ông chủ
của cafe Không gian xưa – đầu tư lên đến 650 tỷ đồng.
Tại
khu nhà hàng – cafe Không Gian Xưa, bà T từ Sài Gòn ra tố cáo với Công
an quận Thanh Khê (Đà Nẵng) về việc Huy “máy nổ” giựt nợ bà nhiều tỉ
đồng, còn cho nhân viên bảo vệ đánh khi bà đến đòi nợ. Ảnh chụp tháng
11/2013. Nguồn: HC/ Infonet
Công an TP HCM đã khởi tố vụ án từ 2015, nhưng rồi “chìm xuồng” cho đến nay.
Ngày
1/11/2014, Lê Bá Huy bị cô N.T.M.Y, sinh năm 1993, trú tại phường Hòa
Khê, quận Thanh Khê, Đà Nẵng, tố cáo hiếp dâm với đầy đủ tang chứng, vật
chứng. Kết cục, vụ án không được khởi tố, thiếu nữ bị cướp đời con gái,
còn đại gia Huy thì… bình an vô sự.
Cô Y, nạn nhân bị hiếp dâm, với đơn tố cáo dài 3 trang, nhưng vụ án bị chìm xuồng. Photo Courtesy
Người
dân Đà Nẵng đều biết, người bao che, bảo kê cho Lê Bá Huy, chính là Đại
tá Nguyễn Văn Sơn, sinh năm 1961, giám đốc CA Đà Nẵng 2010-2015. Nay
ông Sơn đã lên Trung tướng, Thứ trưởng Bộ công an.
Giang
hồ xầm xì, tại quê nhà Hoà Tiến, “em kết nghĩa” Lê Bá Huy làm tặng đại
tá Sơn một căn nhà gỗ kiểu xưa ba gian, trị giá gần 50 tỷ đồng.
Thời
của Nguyễn Văn Sơn, một “suất” vào công an, con em của sĩ quan trong
ngành, đã “chung” không dưới 10.000 đô; người ngoài, thì… giá khủng.
***
Những
năm gần đây, sự gắn kết giữa “xã hội đen” và “xã hội đỏ” công khai, trở
thành nỗi kinh hoàng cho người dân lương thiện. Bọn giang hồ, du đãng
có mặt hầu hết các lĩnh vực kinh doanh, sản xuất, thương mại dịch vụ,
bất động sản… đến buôn ma tuý, cho vay nặng lãi, đòi nợ thuê, chém mướn.
Năm
2018, đại tá “tiến sĩ” Lê Văn Tam, sinh năm 1959, giám đốc CA Đà Nẵng,
kế nhiệm Nguyễn Văn Sơn, bảo kê cho Vũ “nhôm”. Thông tin ông Tam được Vũ
tặng biệt thự trăm tỷ, lan truyền khắp Đà Nẵng.
Thiếu
tướng Trần Kỳ Rơi, sinh năm 1958, Giám đốc CA Đắk Lắk, được cho là trùm
“bán lon, bán ghế” trong lực lượng, bao che bọn khai thác, buôn gỗ lậu,
bảo kê, giang hồ chuyên thu “hụi chết”, “làm luật” với nông dân trồng
tiêu, cà phê…
Nhìn
cơ ngơi biệt thự toàn đồ gỗ trị giá ngàn tỷ và đưa con gái Trần Thuý
Hằng, từ nhân viên ngân hàng sang, đeo lon Thượng uý, Đội trưởng chống
buôn lậu, phòng Cảnh sát kinh tế, đủ thấy quyền lực của ông ta thế nào.
Năm
2019, đại tá Huỳnh Tiến Mạnh giám đốc Công an Đồng Nai để lại một “vết
nhơ” đáng hổ thẹn. Xuất thân từ Trưởng phòng CSGT, nhờ “chung đủ” cho
Thiếu tướng Nguyễn Văn Khánh, Mạnh được Khánh chọn làm người kế nhiệm
chức vụ giám đốc công an tỉnh từ năm 2015. Suốt 5 năm trên ghế “ông
trùm”, Huỳnh Tiến Mạnh gây quá nhiều tội lỗi và tai tiếng.
Cặp
vợ chồng đại tá Huỳnh Tiến Mạnh – phu nhân Nguyễn Thị Hồng, đã làm
những việc động trời ở Đồng Nai: Bảo kê cho bọn giang hồ, du đãng; thu
tóm bất động sản, cho vay nặng lãi; lập hệ thống mãi lộ, mua bán chức
quyền, trù dập cán bộ…
Đỉnh
điểm, ngày 12/6/2019, hàng trăm giang hồ xăm trổ do Giang “36” và Tuấn
“nhóc” cầm đầu, đã tấn công các sĩ quan công an TP Biên Hoà và giam họ
tại chỗ trong xe hàng giờ. Lực lượng “đầu gấu” ấy là đệ tử của vợ chồng
Huỳnh Tiến Mạnh.
Tội
danh, sai phạm của Huỳnh Tiến Mạnh và vợ, lẽ ra phải bị khởi tố hình
sự, chứ không phải chỉ là kỷ luật đảng và mất ghế giám đốc, rồi nghỉ
hưu. Sự kiện Huỳnh Tiến Mạnh hạ cánh an toàn, gây phẫn nộ và nhức nhối
ngay trong ngành công an Đồng Nai, lẫn dư luận xã hội.
Anh Tư Sang |
Mới
đây, vụ án vợ chồng Đường Nhuệ ở Thái Bình, lộ ra “mặt thật” của nhiều
vấn nạn. Xã hội đen lộng hành, “đội lốt” doanh nhân, hà hiếp dân, cướp
của, thu tóm đất đai, đòi nợ thuê, cho vay nặng lãi, đánh người ngay tại
đồn công an… xảy ra giữa thanh thiên bạch nhật, vô hiệu hóa cả hệ thống
chính trị ở tỉnh Thái Bình.
Người
dân Thái Bình rên xiết gần hai mươi năm qua, trước tệ nạn lộng hành của
“xã hội đen”, họ khiếp sợ khi những người đại diện pháp luật lại đi bảo
kê cho chúng. Dân kêu cứu vô vọng, tội phạm không bị khởi tố trong suốt
nhiều năm, trách nhiệm không chỉ ở công an, mà cả các cấp uỷ, chính
quyền và đoàn thể ở tỉnh này.
Bốn đời giám đốc Sở Công an đỡ đầu cho “xã hội đen” ở Thái Bình, gồm:
– Trần Văn Vệ, từ năm 2004- 2010
– Trần Xuân Tuyết, từ năm 2010- 2014
– Lê Đình Nhường, từ năm 2014-2016
– Nguyễn Văn Minh, từ năm 2016-2019
Ba đời Bí thư Tỉnh ủy phải chịu trách nhiệm liên đới, gồm:
– Trần Cẩm Tú, từ năm 2011-2015
– Phạm Văn Sinh, từ năm 2015-2018
– Nguyễn Hồng Diên, từ năm 2018 đến nay.
Bọn
bất lương chẳng từ thủ đoạn kiếm tiền nào, không chỉ riêng ở Thái Bình.
Đi khắp 63 tỉnh thành, sẽ nghe những câu chuyện “kinh khủng” về những
ông thần cầm “thanh gươm và lá chắn” này.
Nhân
quả, công lý, đền tội… là khái niệm giễu cợt với bọn tội phạm. Ở triều
đại cộng sản, bất công luôn ở mức cao nhất. Công lý hoặc nhân quả là thứ
mà ai đó cao hơn Năm Cam, Vũ “nhôm”, Đường Nhuệ tạo ra và hoàn toàn
thao túng được. Họ tạo ra thang bậc giang hồ trắng trợn và đê tiện, tạo
ra những hung thần nhởn nhơ trên phố.
Thứ
công lý tuỳ tiện ấy, có thể ập lên đầu ai vì bất cứ lý do gì. Các giang
hồ thật sự đang ở trong bóng tối, mặc vest đẹp, nâng rượu vang và nghĩ
về việc chọn lại màu sơn cho thành phố tội lỗi của chúng. Còn nhân dân,
như mọi khi, vẫn là một cục đất sét, họ thích nặn như thế nào thì cũng
phải chịu.
Ai đã tạo ra cặp vợ chồng giang hồ trọc phú Đường Nhuệ ở Thái Bình này?
Rất
nhiều tội phạm, lưu manh, giang hồ vô học, nhờ bảo kê, “ngủ một đêm
thức dậy”, hoá thân thành doanh nhân thành đạt, vua biết mặt, chúa biết
tên. Số ấy nhiều, kể không hết.
Nếu
không có Phạm Quý Ngọ nhận 2 triệu đô la, thì kẻ bị truy nã “giết người
và tàng trữ vũ khí” đã mọt gông trong tù, làm gì trở thành Chủ tịch
HĐQT Tổng cty DHC Group, Lê Minh Đức hôm nay.
Không có ông Ngọ cứu, Trần Văn Vệ đã mất chức từ thuở Đại tá, Giám đốc Công an, đừng mơ hàm Trung tướng ở Bộ Công an.
Không
có Trần Đại Quang, thì không có Vũ “nhôm” lẫn Út “trọc”. Không có Lê
Đình Nhường, thì không có Đường Nhuệ. Thế mà ông Nhường vẫn leo đến
Thiếu tướng, Phó chủ nhiệm Ủy ban Quốc phòng và An ninh của Quốc hội.
***
Năm
năm một nhiệm kỳ, hệ thống chính trị lại cho ra các “trùm của những ông
trùm” tại mỗi địa phương. Những Vũ “nhôm”, Út “trọc”, Đường Nhuệ… khác,
lại xuất hiện. Vây cánh giang hồ của “đại ca” thất thời, sẽ bị trừng
phạt để ghi điểm.
Nhân dân lại vô tư, hả hê, trút bỏ phẫn uất của ngày hôm qua, để rồi sau đó tiếp tục tự nguyện làm những con lừa cho chế độ.
Nhìn
lũ du côn đang “chăn dân”, tự nhiên, thấy thương những chàng trai Thái
Bình nói riêng, miền Bắc nói chung, đã phải ra đi ở tuổi mới đôi mươi.
Họ vĩnh viễn nằm lại ở chiến trường miền Nam, bởi tham vọng của những kẻ
điên rồ trong cuộc nội chiến huynh đệ tương tàn năm xưa.
Thu Hà
(Tiếng Dân)
Không có nhận xét nào