Tô Huy Rứa sinh ngày 4/6/1947 tại
làng Đồn Điền, tổng Thủ Hộ, huyện Quảng Xương, phủ Tĩnh Gia, nội trấn
Thanh Hoá; nay là xã Quảng Thái, huyện Quảng Xương, tỉnh Thanh Hoá trong
một gia đình dân chài ven biển. Làng Đồn Điền, nơi “chôn nhau, cắt rốn”
của Tô Huy Rứa thuở xưa vô cùng nghèo khổ, còn có tên là “làng ăn mày”.
Tô Huy Rứa |
Giai
thoại cho rằng, ông tổ của làng Đồn Điền là một ông lão ăn mày. Nơi đây
có ngôi đền thờ ông tổ cái bang, thờ một cây gậy và một cái bị, cũng
như lưu truyền những tập tục về xin ăn. Hàng năm, ba ngày Tết cả làng có
lệ bỏ đi ăn xin, bất kể già trẻ, nam nữ và những người quyền cao, chức
trọng… Sau Tết mới về, khi trở về, những gì xin được phải mang ra đền
làm lễ tế.
Chuyện
xưa thực hư không rõ, nhưng điều này thì có thật: Những năm 1980, mưa
bão triền miên, mất mùa thất bát. Để có thể sống sót, rất nhiều người
dân làng Đồn Điền bỏ quê đi tứ xứ hành khất, xin ăn. Phong trào tha
phương cầu thực cũng bắt đầu từ đó. Những năm 1982-1983, Quảng Thái có
hàng trăm người bỏ xứ đi tha phương cầu thực. Nhiều gia đình, vợ chồng
con cái đều dắt díu nhau đi ăn xin. Đặc biệt, những năm sau đó, tình
trạng trẻ em đang trong độ tuổi đi học bỏ học đi lang thang khắp nơi.
Thống
kê những năm 1993-1994, cả xã có hơn 700 em nhỏ đi lang thang, có gia
đình 3-4 trẻ đi lang thang đánh giày, bán báo, ăn xin… Một tư liệu cho
biết: “Trong số hơn 400 hộ dân ở Quảng Thái, có 249 hộ có người ăn xin
chuyên nghiệp. Năm 1995 có 571 lượt, năm 1998 có 167 lượt người đi ăn
xin“. Các nhà nghiên cứu gọi chuyện dân Quảng Thái đi ăn xin là “hiện
tượng Quảng Thái”.
Năm
2012, khi Tô Huy Rứa tái cử Bộ Chính trị khoá XI, yên vị trên chiếc ghế
Trưởng Ban tổ chức Trung ương, vinh quang và cực kỳ quyền lực. Lúc này
tiền của bắt đầu đổ về nhà Tô Huy Rứa không đếm xuể, mệnh phụ phu nhân
Trương Tuyết Nhung về quê chồng ở Đồn Điền tạ ơn, công đức kinh phí
trùng tu tôn tạo đền thờ Thành hoàng của làng trở nên hoành tráng.
***
Nhà
quá nghèo, học hành không đến nơi đến chốn, năm 1965, Tô Huy Rứa tình
nguyện vào lực lượng TNXP. Ngày 6/2/1967, Rứa được kết nạp vào ĐCS và
mấy năm sau, nhờ có tài ăn nói, hoạt ngôn, khéo tuyên truyền, cấp trên
gởi Rứa theo học tập ở trường Tuyên huấn Trung ương (sau nâng lên Đại
học Tuyên giáo, Phân viện Báo chí và tuyên truyền, nay là Học viện Báo
chí và tuyên truyền thuộc Học viện Chính trị quốc gia Hồ Chí Minh).
Từ
đây, Rứa xin ở lại trường, lần lượt làm trợ giảng, giảng viên… rồi
không biết bằng cách nào, lại kiếm được tấm bằng cử nhân Toán tại ĐHTH
Hà Nội. Học toán học, nhưng năm 1982 Rứa lại đi Nga để hoàn thành tiến
sĩ… Triết học.
Cuối
năm 1993, tại hội nghị Trung ương 6 khoá VII, Lê Khả Phiêu được bầu bổ
sung vào Bộ Chính trị cùng với Nguyễn Mạnh Cầm, Nguyễn Hà Phan.
Năm
1995, trước thềm đại hội VIII, các phe quyết đấu để tranh giành quyền
lực. Nguyễn Hà Phan, đương kim Thường trực Ban Bí thư, là người được
Nguyễn Văn Linh ủng hộ để ngồi vào ghế thủ tướng khoá sau, bất ngờ bị tố
cáo, quy chụp chính trị.
Tháng
4/1996, hội nghị Trung ương 10, khoá VII đã khai trừ Nguyễn Hà Phan ra
khỏi đảng, chấm dứt sự nghiệp chính trị. Lê Khả Phiêu thay Nguyễn Hà
Phan ngồi ghế Thường trực Ban Bí thư, quyền lực nghiêng Trời. Nhờ vậy,
tại đại hội VIII tháng 12/1996, Lê Khả Phiêu đã đưa được một loạt các
đàn em đồng hương Thanh Hoá ngồi vào ghế Uỷ viên Trung ương, trong đó có
Tô Huy Rứa và Phạm Quang Nghị. Nếu như Phạm Quang Nghị trúng cử Bộ
Chính trị tại đại hội X năm 2006, thì Tô Huy Rứa phải đợi đến hội nghị
trung ương 8 khoá X tháng 1/2009 mới được bầu bổ sung vào Bộ Chính trị.
Cuối
năm 2009 đến đầu năm 2010, một sự việc gây chấn động dư luận cả nước,
đó là vụ Nguyễn Trường Tô chủ tịch UBND tỉnh Hà Giang, hiệu trưởng và
đồng bọn “cưỡng dâm, mua dâm học sinh trung học”.
Ngày
đó Tiến sĩ – Luật sư Trần Đình Triển là người bào chữa hai nữ sinh bị
xét xử tội “môi giới mại dâm” đã gởi đơn kiến nghị đến các cơ quan trung
ương, đơn cho rằng, vụ án có dấu hiệu oan sai và bỏ lọt tội phạm: 15
cháu gái từ 13 – 17 tuổi bị gạ gẫm, ép buộc tình dục trong vụ án này đều
là nạn nhân, tính chất gần tương đồng nhau, đều bị cưỡng ép, dụ dỗ,
khống chế, đe dọa… buộc phải quan hệ tình dục hoặc lôi kéo người khác
phục vụ cho nhóm người của Sầm Đức Xương. Nếu gọi cho đúng tội danh thì
phải là “cưỡng dâm” hoặc “hiếp dâm trẻ vị thành niên”.
Luật
sư Trần Đình Triển gửi kèm văn bản kiến nghị khẩn cấp, đơn kêu cứu của
hai bị cáo Hằng và Thúy, trong đó ghi rõ tên, số điện thoại và chức vụ
của một số cán bộ cấp tỉnh, huyện, doanh nhân tại Hà Giang đã từng quan
hệ tình dục với các cháu.
“Danh sách đen” khách mua dâm của Thuý và Hằng gồm 17 cán bộ Hà Giang. Trong đó có một số tên:
Nguyễn Trường Tô – Thường vụ tỉnh uỷ, Phó Bí thư – Chủ tịch UBND tỉnh Hà Giang – ĐT: 0913271133
Hùng – Giám đốc Ngân hàng Chính sách tỉnh – ĐT: 0913271307
Nguyễn Hoàng Tiến – sĩ quan Công an tỉnh (em ruột Nguyễn Binh Vận, Giám đốc CA Hà Giang) – ĐT: 0912061622
Định – Phó Chủ tịch huyện Vị Xuyên
Thành – Giám đốc Doanh nghiệp – ĐT: 0912144888
Dũng – GĐ Bưu điện tỉnh.
Sầm Đức Xương – Hiệu trưởng trường PTTH Việt Lâm.
Đinh Xuân Hùng – Giám đốc Ngân hàng Chính sách tỉnh Hà Giang
Bích – Trưởng phòng Tổ chức Công an tỉnh.
Hướng – Cán bộ Hải quan cửa khẩu Thanh Thủy.
Minh – Cán bộ Công an tỉnh Hà Giang.
Hoà – GĐ sở Nông nghiệp & Phát triển nông thôn.
…
Dư
luận xã hội Việt Nam ngày đó “sốc toàn tập”. Bộ mặt nhà nước pháp quyền
đã bị “giáng một đòn chí mạng” bằng sự tha hoá đạo đức và suy đồi về
nhân cách của những cán bộ đảng viên có trọng trách, chức vụ, cũng như
một số trọc phú doanh nhân ở Hà Giang trong vụ án này.
Thậm
chí, khi đứng trước nguy cơ bị cách tất cả các chức vụ, trong bản báo
cáo đề ngày 27/5/2010 gởi Uỷ ban Kiểm tra Trung ương, Chủ tịch UBND tỉnh
Hà Giang Nguyễn Trường Tô khẳng định, Nguyễn Bình Vận, Giám đốc Công an
tỉnh Hà Giang cũng đã quan hệ bất chính với nhiều phụ nữ…
Dân
chúng vô cùng phẫn nộ, đòi hỏi các cơ quan tư pháp phải ra tay trừng
trị, cho dù những kẻ phạm tội là ai, ở bất cứ cương vị nào. Những cơ
quan, cá nhân vi phạm nghiêm trọng pháp luật tố tụng nói trên cũng cần
phải bị xử lý nghiêm khắc theo pháp luật.
Cái
tên Nguyễn Trường Tô và lũ yêu tinh được réo trên trang nhất các tờ
báo. Hình ảnh ông quan đầu tỉnh, sa đoạ trần truồng cũng được đăng trên
các trang mạng xã hội. Thế nhưng, có một người dùng quyền lực, hòng bao
che cho bọn cẩu quan hung bạo, đốn mạt và cuồng dâm này. Ông ta muốn bịt
miệng báo chí và dư luận, bằng cách gọi điện thoại ra lệnh cấm các Tổng
biên tập đăng các bài báo liên quan các cán bộ mua dâm, cưỡng dâm tại
Hà Giang.
Nhờ
thế lực ở thượng tầng bảo kê, cho nên dù có đầy đủ bản cung khai trước
cơ quan điều tra, của các nạn nhân; cả báo cáo đầy đủ chi tiết, tên tuổi
các cá nhân hủ hoá, mang số 23- KSĐT ngày 8/3/2010 của Viện kiểm sát Hà
Giang, do đích thân Viện trưởng Ấu Duy Quang ký, gởi Uỷ ban Kiểm tra
Trung ương, thế nhưng, điều lạ lùng là những tên phạm tội vẫn an toàn.
Chắc chắn với quyền năng của mình, có nhân vật “giấu mặt” góp phần can
thiệp cho 17 tên “tai to mặt bự” sa đoạ và trác táng này, thoát vòng tố
tụng. Người đó không ai khác, chính là Uỷ viên Bộ Chính trị, Bí thư
trung ương đảng, Trưởng Ban Tuyên giáo trung ương Tô Huy Rứa.
Hồng Hà
(Còn nữa)
(Báo Tiếng dân)
Không có nhận xét nào