Với quốc tế, cái cảnh những con tàu
mang tên Hải Dương quần đảo ở Bãi Tư Chính và còn có thể áp sát đất liền
Việt Nam đã trở nên nhàm chán. Càng nhàm chán hơn khi gã chủ nhà câm
như hến mà không dám kêu cứu khi bị kẻ cướp xông vào nhà.
Việt Nam nêu tên Trung Quốc còn không dám thì làm sao ngồi ghế Chủ tịch ASEAN? |
Tại
Hội nghị cấp cao ASEAN 35 vào tháng 11 năm 2019 ở Thái Lan, sau khi thủ
tướng ‘Cờ Lờ Mờ Vờ’ Nguyễn Xuân Phúc “nêu rõ vừa qua, có những vụ việc
nghiêm trọng vi phạm luật pháp quốc tế xảy ra trên vùng biển khu vực và
Việt Nam, tuy mới chấm dứt gần đây nhưng để lại những bài học sâu sắc
cho ASEAN”, nhưng vẫn không một từ dám đả động đến Bãi Tư Chính và cái
tên Trung Quốc, đã chẳng có bất kỳ ý kiến nào từ các nước trong ASEAN
bày tỏ ‘ủng hộ Việt Nam’, bất chấp Việt Nam sẽ là chủ tịch luân phiên
của khối này vào năm 2020.
Đây không phải lần đầu tiên Thủ tướng Phúc ‘cầm như thóc’ trước Trung Quốc.
Vào
ngày 4/9/2019 trong một cuộc họp Chính phủ thường kỳ tháng 8 tại Hà
Nội, lần đầu tiên ông Phúc có một phát ngôn về tình hình ở Biển Đông kể
từ khi Trung Quốc đưa tàu Hải Dương 8 vào hoạt động tại khu vực Bãi Tư
Chính từ ngày 3/7/2019. Thế nhưng vẫn chỉ là “Chúng ta đã kiên trì, kiên
quyết đấu tranh bằng mọi biện pháp đối với các hoạt động của nước ngoài
vi phạm chủ quyền trên biển của ta” mà không hề dám nhắc đến vụ khủng
hoảng Bãi Tư Chính và cái tên Trung Quốc.
Cho
tới nay, người ta chỉ nhìn thấy một thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc luôn ‘tự
sướng’ với lới ca tụng bất tận những thành tích điều hành kinh tế của
ông ta về mức tăng trưởng GDP thần kỳ, bất chấp bị dư luận lên án là căn
bệnh ‘giả số liệu’ mà Phúc đã chỉ đạo Tổng cục Thống kê ‘kiến tạo’,
hoặc cái cách Thủ tướng Phúc năng nổ đi nhiều tỉnh thành với câu nói đầu
môi chót lưỡi ‘mỗi tình là một đầu tàu kinh tế’… &
Tất
cả chỉ nhằm nâng cao ‘hình ảnh và uy tín’ của Nguyễn Xuân Phúc để ông
ta lao vào trận tranh giành cái ghế tổng bí thư, hoặc ghế đúp tổng bí
thư - chủ tịch nước tại đại hội 13 của đảng cầm quyền vào năm 2021, nếu
còn có đại hội đó.
Toàn
bộ chứng tự kỷ chính trị câm nín ấy diễn ra trong bối cảnh đã gần bốn
tháng kể từ ngày Trung Quốc điều tàu thăm dò địa chất Hải Dương 8 và các
tàu hộ vệ cho tàu này xâm phạm Bãi Tư Chính như vào chốn vô chủ quyền,
nhưng lực lượng cảnh sát biển và hải quân Việt Nam vẫn chưa một lần dám
nổ súng cảnh cáo. Trong khi đó, toàn bộ chóp bu Việt Nam từ Nguyễn Phú
Trọng, Nguyễn Xuân Phúc, Nguyễn Thị Kim Ngân trở xuống vẫn kiên định
‘câm như hến’ mà không một lần dám nêu tên Trung Quốc, càng không có bất
kỳ dấu hiệu nào cho thấy giới ‘văn dốt, võ dát’ này dám kiện Trung Quốc
ra tòa án quốc tế.
Rốt
cuộc, thói câm nín khiếp nhược toàn diện của giới chóp bu Việt Nam đã
tặng cho Trung Quốc những món quà lớn về mặt ngoại giao quốc tế: tại Hội
Nghị Các Bộ Trưởng ASEAN diễn ra ở Thái Lan vào cuối tháng Bảy, đầu
tháng Tám 2019, bất chấp phía Việt Nam đã tìm cách vận động các quốc gia
ASEAN để phản đối xâm phạm Bãi Tư Chính nói riêng và rộng hơn là Biển
Đông, tuyên bố của Hội nghị đã chỉ đề cập khá chung chung và “quan ngại”
về tình hình Biển Đông mà không hề nhắc đến cái tên Trung Quốc.
Về
thực chất, Bắc Kinh đã đạt được thắng lợi bước đầu khi dần biến Bãi Tư
Chính từ ‘vùng chủ quyền không thể tranh cãi của Việt Nam’ thành ‘khu
vực tranh chấp’, trước khi nhốt thẳng cánh vùng biển dồi dào dầu khí
phục vụ ngân sách nuôi đảng này vào ‘vùng chủ quyền không thể tranh cãi
của Trung Quốc’.
Chỉ
vừa tròn một tuần lễ sau khi tàu thăm dò địa chất Hải Dương 8 của Trung
Quốc rút khỏi khu vực Bãi Tư Chính, hai tàu khác - mang tên Hải Dương
Thạch Du 618 và Hải Dương Thạch Du 620 (Haiyang Shiyou) - đã trám ngay
vào khoảng trống Biển Đông, đi qua đường phân định trên biển và đi sâu
vào vùng đặc quyền kinh tế (EEZ) của Việt Nam, cách bờ biển Quảng Bình
khoảng 65km.
Nhưng
mối nguy hiểm vào lần này đối với ‘đảng em’ Việt Nam còn lớn hơn gấp
bội so với vụ Hải Dương 8, vì cả hai tàu Hải Dương Thạch Du 618 và 620
đều có nhiệm vụ hỗ trợ cho việc hạ đặt, thăm dò, khai thác cho các giàn
khoan dầu khí.
Còn
với quốc tế, cái cảnh những con tàu mang tên Hải Dương quần đảo ở Bãi
Tư Chính và còn có thể áp sát đất liền Việt Nam đã trở nên nhàm chán.
Càng nhàm chán hơn khi gã chủ nhà câm như hến mà không dám kêu cứu khi
bị kẻ cướp xông vào nhà.
Tất cả vẫn chỉ là ‘ngư dân bám biển, hải quân bám bờ’!
Nêu tên Trung Quốc còn không dám thì làm sao dám kiện Bắc Kinh ra tòa án quốc tế?
Và làm sao chóp bu Việt Nam ngồi được ghế Chủ tịch ASEAN năm 2020?
(VNTB)
Không có nhận xét nào