Mấy hôm nay trên mxh tràn ngập các
bài viết, video đăng tải ý kiến của anh, nhân hội thảo về bãi Tư Chính
đang bị quân Trung Quốc đe doạ xâm chiếm.
Anh Lương ơi ? Sao dại thế ! |
Vì
quá bức xúc, có phần quá đà mà ý kiến của anh đụng chạm đến nhiều
người. Theo đó, có tờ báo a dua đòi tước hàm tướng, tước danh hiệu quân
nhân của anh (tôi không quan tâm đến ý kiến của một cô bé vắt mũi chưa
sạch lên lớp dạy đời một vị tướng, bảo anh là tướng bảo tàng, không biết
mùi súng đạn). Nhiều bài còn xuyên tạc, lắp vào miệng anh những câu nói
như một tên phản động...
Tôi
thì tôi cứ nghĩ sao anh dại thế ! Hàng trăm vị tướng, người ta im lặng,
người ta khôn lắm... Trung Quốc nó làm gì bờ cõi thì mặc mẹ nó, có vị
tướng nào lên tiếng đâu ! Anh nói, người ta ghét. Người ta được cớ để
thể hiện lòng yêu nước, yêu chế độ, bảo vệ Đảng, bảo vệ nhà nước...
Giá
như ngày ấy (1968) trong trận Làng Vay (Khe Sanh), không có người đồng
đội bắn tỉa thiện xạ thì chắc anh đã ngồi trên bàn thờ được nửa thế kỷ
rồi nhỉ...?. Trong trận đụng độ với lính Mỹ, anh bị tên lính Thủy quân
lục chiến Mỹ bắt sống, kẹp nách, nó bò lên đỉnh đồi...
Đoàng ... một phát súng bắn tỉa khô khốc. Tay tên lính Mỹ lõng dần. Anh đạp vào xác nó và lăn xuống chân đồi...
Anh được tuyên dương anh hùng khi mới 21 tuổi, khi mà Đại tướng, Thượng tướng đang còn cắp sách đến trường...
Thôi, đó là chuyện ngày xưa...
Còn ngày nay, không như thời anh đã sống. Người ta khôn lắm. Anh chỉ là Đongkisot mà thôi. Anh dại lắm anh Lương ạ !
Ngan Kim
(FB Ngan Kim)
Không có nhận xét nào