Trong khoảng thời gian 2 tháng 16
ngày Trung Quốc gây hấn trên Biển Đông, để đối phó với tình hình này thì
tam trụ triều đình đã chia nhau hành động. Thông thường khi ngoại bang
vô cớ gây hấn, thì chắc chắn những người có trách nhiệm cao nhất trong
chính quyền sẽ họp nhau lại và bàn kế sách đối phó tình hình. ĐCS cũng
không ngoại lệ, họ vẫn họp và phân công mỗi người thực hiện mỗi việc.
Như
ta biết, ngày 03/07 Trung Quốc kéo tàu đến Bãi Tư Chính thì ngày 08/07
bà Nguyễn Thị Kim Ngân lên đường sang Bắc Kinh gặp Tập Cận Bình. Theo
báo chí nhà nước nói thì mục đích của chuyến đi là “mở rộng và nâng cao
chất lượng hợp tác trên các lĩnh vực, duy trì xu thế phát triển tích cực
của quan hệ hai nước”. Nó đánh cướp nhà mình, nhưng mình sang nhà nó
nâng cao quan hệ hợp tác. Đây là điều vô cùng phi lí.
Còn
nữa, ngày 28/07 ông Nguyễn Phú Trọng sau cả tháng vắng mặt đã xuất hiện
đúng vào ngày thành lập công đoàn và cảnh báo toàn toàn đảng của ông
rằng “Tăng cường sức đề kháng trước sự chống phá, xuyên tạc của thế lực
thù địch”. Giặc vào nhà đánh cướp, tổng bí thư kiêm chủ tịch nước bảo
đảng phải có cách đề phòng nhân dân. Đây không phải là cách hành xử của
một người Việt Nam nắm quyền lãnh đạo có tinh thần lo cho dân cho nước,
mà đây chính xác là cách hành xử của một thái thú.
Trong
tình hình Trung Quốc cho leo thang mối đe dọa ở Biển Đông thì ngày
04/09, ông Nguyễn Xuân Phúc trong một cuộc họp chính phủ đã phát biểu
“Chúng ta đã kiên trì, kiên quyết đấu tranh bằng mọi biện pháp đối với
các hoạt động của nước ngoài vi phạm chủ quyền trên biển của ta.” Kiên
trì đấu tranh mà tên thằng cướp còn không dám xướng lên thì đấu tranh
với ai? Hiện nay trên thế giới có tổng cộng 204 quốc gia và vùng lãnh
thổ, từ “nước ngoài” mà ông Nguyễn Xuân Phúc đã đề cập trong phát biểu
của ông là ám chỉ 203 nước kia à? Đây là một cách tránh né thể hiện sự
khiếp nhược hoặc là cách xưng hô của một thần dân thiên triều để tránh
phạm úy.
Với
hành động của 3 người đứng đầu bộ máy chính quyền CSVN thì Bắc Kinh sẽ
thấy rằng “À! Mình đánh nó thì nó ôm chân mình xin nâng cao mối quan hệ.
Mình đánh nó thì nó sẽ giương súng vào dân nó. Mình đánh nó thì nó đổ
lỗi chung cho 203 nước chứ nó không dám đổ lỗi cho mình”. Và kết quả là,
ngày 18/09 người phát ngôn Bộ Ngoại Giao Trung Quốc – Cảnh Sảng đã nói
rằng “Việt Nam vi phạm nghiêm trọng quyền và lợi ích của Trung Quốc”.
Qua
đây chúng ta thấy rằng, với kết quả được dọn đường từ tam trụ triều
đình của ĐCSVN, thì phía Trung Quốc đã tận dụng ngay và luôn. Họ đã biến
từ thế thằng cướp thành thế thằng chủ nhà, và đẩy Việt Nam từ thế chủ
nhà thành thân phận kẻ cướp. Như vậy, rõ ràng là giữa tam trụ triều đình
CSVN và phía Bắc Kinh đang có sự phối hợp rất nhịp nhàng để biến khách
thành chủ. Đây là kế thứ 30 trong Binh Pháp Tôn Tử - kế Phản Khách Vi
Chủ.
Thực
ra, với cách chuẩn bị đối phó với ngoại xâm như ĐCSVN đang làm nó cho
ta thấy một hình ảnh rất quái lạ. Với tư cách là những người xem Việt
Nam là tổ quốc, thì không ai chia nhau hành động như vậy cả. Chuyến thăm
của bà Nguyễn Thị Kim Ngân được truyền thông xây dựng thành hình ảnh là
sang đấy để “nâng cao mối quan hệ”. Điều này rõ ràng ai cũng thấy nó vô
cùng phi lý. Nó đánh mình mà mình sang “nâng cao mối quan hệ” là sao?
Chính vì thế, tôi cho rằng chuyến đi của bà Nguyễn Thị Kim Ngân là có ý
nghĩa khác chứ không phải mục đích “nâng cao mối quan hệ”.
Như
vậy câu hỏi đặt ra là, thực chất hành động của bà Ngân như thế nào mới
hợp lý? Theo tôi nghĩ, rất có thể thể là sau khi Biển Đông dậy sóng, bà
Ngân được Bộ Chính Trị phân công sang Bắc Kinh xin kế sách đối phó với
nhân dân Việt Nam. Và với mục đích như vậy, khi ghép với phản ứng của
ông Trọng và ông Phúc sau đó cho thấy, 3 hành động này mới khớp nhau một
cách lạ kỳ.
Đã
2 tháng nay tôi vẫn nghĩ vậy, nay tôi muốn đưa ra cách lý giải này để
cho mọi người nghiệm lại nó có hợp lý hay không. Để đánh giá đúng bản
chất của CS thì vẫn phải theo lời của Tổng thống VNCH Nguyễn Văn Thiệu
thôi, “đừng nghe những gì Cộng Sản nói, hãy nhìn những gì Cộng Sản làm".
Dựa vào đó thì mới hiểu đúng về CS. Trong vấn đề này, chỉ cần chỉnh lại
ý nghĩa chuyến đi của bà ngân thì liền có một bức tranh hiện ra. Bức
tranh ấy nó đã mô tả rằng, chính quyền Hà Nội đích thị là một đại lý của
ĐCS Trung Quốc tại Hà Nội. Tất cả chỉ là việc tung hứng giữa thằng chủ
và thằng làm thuê một cách nhịp nhàng để qua mặt nhân dân Việt Nam mà
thôi. CS thật đáng sợ!
(FB Đỗ Ngà)
Không có nhận xét nào