Chỉ ít ngày sau khi Washington điều
hàng không mẫu hạm USS Ronald Reagan - tới Biển Đông vào ngày 6/8/2019,
Bộ Ngoại giao Việt Nam đã mau mắn và như thể hớn hở ra tuyên bố ‘tôn
trọng tự do hàng hải ở Biển Đông’.
Hàng không mẫu hạm USS Ronald Reagan |
Nguồn
cơn của động thái Mỹ điều hàng không mẫu hạm USS Ronald Reagan đến Biển
Đông là có thể đã có một lời cầu cứu khẩn cấp từ Bộ Chính trị Việt Nam
với Washington trong bối cảnh hàng đàn tàu Trung Quốc xâm phạm Bãi Tư
Chính như chốn vô chủ quyền, trong khi toàn bộ lực lượng hải quân Việt
Nam bất lực - tương tự việc Bộ trưởng quốc phòng Việt Nam Ngô Xuân Lịch
đã phải gấp rút sang Mỹ gặp Bộ trưởng quốc phòng James Mattis để cầu
cứu, ngay sau vụ Trung Quốc bao vây khu vực Bãi Tư Chính vào tháng 7 năm
2017.
Một
cách ‘nhẹ nhàng’ nhất, cho dù tuyên bố rút Hải Dương 8 khỏi Bãi Tư
Chính, Trung Quốc vẫn có thể cho tàu địa chất này xuất hiện trở lại vào
bất kỳ lúc nào, hoặc thay thế Hải Dương 8 bằng những tàu Hải Dương khác,
cho đến khi nào chán thì thôi. Trong lúc đó, các tàu hải cảnh, tàu dân
quân biển và tàu thương mại dân sự vẫn thả sức chơi trò ‘vờn tàu’ với
phía hải quân và ‘lực lượng ngư dân tự vệ’ được trang bị hàng chục ngàn
lá cờ của Việt Nam, và nếu hứng thú thì tổ chức xịt vòi rồng hoặc đâm
va…
Đó
là một kiểu hành hạ tinh thần giới chóp bu Việt Nam, hệt như cái cách
chính quyền và công an Việt Nam đã hành hạ tinh thần và thân xác nhiều
người dân bất đồng chính kiến lên tiếng phản đối vô số bất công của chế
độ cầm quyền và dám xuống đường chống Trung cộng.
Một
khi bộ phim Bãi Tư Chính đã được Trung Quốc công diễn đến 3 lần trong
ba năm liên tiếp 2017, 2018 và 2019, thì chẳng có gì ngạc nhiên nếu cuốn
phim này sẽ được tái diễn vào những năm sau, đều đặn mỗi năm một lần
hoặc có thể đến hai lần.
Còn
nếu Trung Quốc liều lĩnh điều cả một giàn khoan vào Bãi Tư Chính để
‘cùng hợp tác khai thác dầu khí với Việt Nam’ - như cái cách mà Ngoại
trưởng Trung Quốc Vương Nghị đã trịch thượng yêu sách với giới chóp bu
Hà Nội khi đến Việt Nam vào đầu năm 2018, đó sẽ là một thảm họa với Bộ
Chính trị đảng Việt Nam. Đánh thì sợ mà không đánh thì chẳng còn ra thể
thống gì.
Chỗ dựa dẫm duy nhất giờ đây của Hà Nội chỉ còn là Hoa Kỳ - đối trọng duy nhất của Trung Quốc tại Biển Đông.
Từ
đầu năm 2019 đến nay, đã có ít nhất 3 lần chính thể Việt Nam mau mắn
tuyên bố ‘tôn trọng tự do hàng hải ở Biển Đông’ - ứng với động thái tàu
hải quân Mỹ vừa đi qua khu vực quần đảo Trường Sa của Việt Nam.
Vào
tháng 2 năm 2019, thậm chí Việt Nam không chỉ ‘tôn trọng tự do hàng
hải’ mà còn ‘tôn trọng tự do hàng không’. Đây cũng là một chỉ dấu mới và
đáng được mổ xẻ và phân tích, đặc biệt liên quan đến một Biển Đông cùng
hai khu vực quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa đang ngày càng nóng lên bởi
nguy cơ xung đột quân sự Mỹ - Trung, và nếu cuộc chiến này xảy ra, dù
chỉ với quy mô nhỏ và phạm vi hẹp, Việt Nam sẽ không thể ‘vô can’, thậm
chí còn phải đưa đầu chịu báng trong tư thế ‘trâu bò đánh nhau ruồi muỗi
chết’.
Cách
phát ngôn ‘tôn trọng tự do hàng không’ của Bộ Ngoại giao Việt Nam rất
có thể đã mở đường cho máy bay chiến đấu của Mỹ hoạt động trên không
phận Biển Đông như một hàm ý ‘máy bay Mỹ bay qua vô hại ở Biển Đông’,
tiếp nối khẩu ngữ ‘tàu Mỹ đi qua vô hại ở Biển Đông’ bật ra lần đầu tiên
vào đầu năm 2016.
Vào tháng Mười năm 2018, hai máy bay B-52 của Mỹ đã áp sát các đảo đang tranh chấp ở Biển Đông.
Sau hải quân là không quân, và chỉ còn thiếu lục quân.
Lục
quân và thủy quân lục chiến - đó sẽ là vấn đề Cam Ranh - một quân cảng
khống chế đến 2/3 Biển Đông mà một cách tối thiểu, nó sẽ được dùng để
làm căn cứ hậu cần cho một quốc gia nào đó đang giúp Việt Nam kháng Tàu.
Vào lúc này, Mỹ là quốc gia duy nhất làm điều đó.
(VNTB)
Không có nhận xét nào