Hiện tượng 'trục lợi' không phải là
mới, nhưng tính chất và mức độ phức tạp, nghiêm trọng và lan rộng đang
thu hút sự quan tâm đặc biệt.
Từ
góc nhìn chính sách công bài viết sau đây chia sẻ cách lý giải về căn
nguyên của vấn đề trục lợi, từ đó gợi ý về hướng cải cách thể chế hiện
nay.
Luôn là 'diễn biến phức tạp'
'Trục
lợi tâm linh' nói chung và hoạt động 'thỉnh vong, oan gia trái chủ' thu
nhiều tiền của người dân ở chùa Ba Vàng nói riêng là hiện tượng trục
lợi điển hình.
Truyền thông nhà nước, báo giấy, báo mạng, lề phải, lề trái, … dồn dập đăng tải tin nóng, bình luận, phê phán.
Ngoài
vụ việc lớn lâu nay như BOT và 'lợi ích nhóm', thì các vụ 'trẻ em trong
trường mầm non bị nhiễm sán lợn khi ăn phải thực phẩm bẩn' và 'trục lợi
chính sách trong dự thảo tiêu chuẩn cho nước mắm… cũng đang khiến dư
luận dậy sóng.
Cuộc
họp báo ngày 25/03/2019 do Bộ Công an tổ chức thông tin một số hoạt
động của ngành trong quý I/2019 nhận định rằng tình hình các loại tội
phạm về bảo kê, xã hội đen, tín dụng đen, ma tuý, trật tự an toàn giao
thông 'diễn biến phức tạp, nóng bỏng'…
Theo
đó, trong thời gian gần đây Bộ Công an đã xử lý gần 30.200 vụ phạm tội,
trong đó có nhiều vụ án liên quan đến 'trục lợi' như tội phạm kinh tế
6.458 vụ; tội phạm tham nhũng, chức vụ 71 vụ; tội phạm và vi phạm pháp
luật về môi trường 6.590 vụ…
Trong
cuộc họp báo nhiều câu hỏi được nêu về một số vụ 'điển hình' như: Vụ án
'can thiệp, nâng điểm trong kỳ thi trung học phổ thông quốc gia tại một
số tỉnh.
Trong
vụ án 'Vũ Nhôm' đã khởi tố và xét xử sáu vụ án, trong đó riêng sai phạm
về quản lý đất đai thì cơ quan điều tra khởi tố 21 cá nhân và hiện tiếp
tục điều tra nhóm người ở TP HCM;
Vụ
'sai phạm trong quản lý và đầu tư công tại MobiFone', Dự án ở Venezuela
của Tập đoàn Dầu khí Quốc gia Việt Nam (PVN) đang điều tra…
Vẫn là biểu hiện của thể chế bất cập
Từ
góc độ chính sách công, trục lợi là hành vi của cá nhân, tổ chức hay
doanh nghiệp tìm cách kiếm tiền thông qua hành vi thao túng môi trường
kinh tế và pháp lý thay vì hoạt động sản xuất kinh doanh.
Trong
bất kỳ thể chế nào hành vi trục lợi đều có thể xảy ra nhưng với mức độ
nghiêm trọng khác nhau tuỳ thuộc vào chất lượng hệ thống kinh tế chính
trị.
Trong nhiều vụ việc thường thấy 'bóng dáng các quan chức'.
Liên hệ với thực tế nước ta, xin nêu trường hợp 'nổi cộm' để giải thích.
Chủ trương 'quân đội, công an làm kinh tế' chắc chắn dẫn đến những vụ án như Vũ Nhôm, Út trọc.
Người
ta có thể biện minh cho đặc thù khi Việt Nam khi còn trong điều kiện
sau chiến tranh, lực lượng quân ngũ còn lớn, tiềm năng về phương tiện
vật chất kỹ thuật, đất đai… chuyển sang làm kinh tế là phù hợp.
Tuy
nhiên, sau nhiều năm vẫn giữ kiểu hoạt động phi kinh tế dựa trên 'nước
sông, công lính' thì kiểu trục lợi bởi các cán bộ quân sự tha hoá, ít
hay nhiều, được che đậy bởi thực hiện nhiệm vụ an ninh quốc phòng là
không tránh khỏi.
Vấn
đề sẽ nảy sinh khi một số 'thủ trưởng' các doanh nghiệp quốc phòng, an
ninh núp dưới vỏ bọc chắc chắn này có xu hướng bị cám dỗ bởi vật chất
hoặc danh vọng dẫn đến cách hành xử cơ hội chủ nghĩa khi cho rằng mình
sẽ thoát khỏi hình phạt, khi 'cấp trên' không có được đầy đủ thông tin
hay vẫn đặt niềm tin vào phẩm chất 'người lính'.
Giả
sử trong trường hợp bị phát hiện họ cho rằng trong bối cảnh 'tham nhũng
tràn lan' vẫn có thể thoát bằng cách 'làm hài lòng' hoặc tìm các quan
hệ 'nhờ vả'.
Môi
trường thể chế đã lạc hậu và đang níu kéo sự chuyển đổi sang cơ chế thị
trường, kìm hãm tăng trưởng kinh tế, trong đó điểm yếu cơ bản là vấn đề
sở hữu không rõ ràng - dư địa của trục lợi.
Các
hình thức sở hữu nhà nước, tập thể hay tư nhân, chung hay riêng… nhất
là trong lĩnh vực đất đai, tài sản công luôn tạo nên tranh chấp, khiếu
kiện phức tạp.
Trong
bối cảnh cải cách thể chế ở Việt Nam vấn đề thân chủ - đại diện tạo
nguy cơ trục lợi tràn lan. Ngoài các doanh nghiệp nhà nước, doanh nghiệp
'sân sau' của đảng, đoàn… thì hơn 6.000 đơn vị sự nghiệp công lập, các
tổ chức chính trị xã hội, các hiệp hội hưởng ngân sách, nắm giữ một khối
lượng tài sản công, đất đai… là mảnh đất màu mỡ để trục lợi.
Trong
thực tế môi trường pháp lý còn nhiều bất cập các 'vị thủ trưởng' đại
diện cho cho sở hữu nhà nước 'luôn biết cách' vận dụng cho lợi ích
riêng, lợi ích cục bộ hay cá nhân.
Họ là nhóm đối tượng có nguy cơ trở thành các nạn nhân của 'rủi ro đạo đức'.
Điều gì thực sự ngáng đường cải cách?
Trục
lợi là kiểu hành vi bản năng, tự phát và cơ hội chủ nghĩa của con người
dựa trên nhận định chủ quan về chi phí cơ hội. Các hành động mang tính
mục đích có thể được thúc đẩy bởi các động cơ vì mình (vị kỷ), vì người
khác (vị tha) và vì bị ép buộc.
Tương
thân, tương ái, nỗ lực vì lợi ích của gia đình, cộng đồng làng xã được
coi trọng như một phẩm hạnh. Lòng vị tha thích hợp với các nhóm nhỏ.
Chủ
thuyết xã hội chủ nghĩa chuyển sang xã hội đại chúng, phần lớn bằng bạo
lực chuyên chính vô sản, một vài trường hợp cá biệt mang tính dân tuý
như Venezuela nó trở thành ý thức hệ: CNXH được dựa trên sự cống hiến và
tạo ra sự vị tha. CNXH được dựa trên nhu cầu con người, 'làm theo năng
lực, hưởng theo nhu cầu'.
Tuy nhiên, khi vận hành hệ thống động cơ ép buộc, hành chính luôn được áp dụng dưới nhiều hình thức.
Ý
thức hệ xã hội chủ nghĩa đã được cảnh báo về sự giáo điều, duy ý chí
và hậu quả nghiêm trọng, tuy nhiên chỉ đến khi hệ thống XHCN Đông Âu sụp
đổ sự cảnh báo mới được minh chứng.
Trong
thế giới đương đại, người ta cho rằng chủ nghĩa tư bản, với thị trường
tự do và mô thức duy lợi, được dựa trên sự ích kỷ, khuyến khích lòng
tham, gây 'rủi ro đạo đức'.
Tuy
nhiên, trong thực tế thị trường tự do đòi hỏi hành động tự nguyện giữa
các cá nhân, không có sự ép buộc. Theo đó, nếu bạn muốn một cái gì từ
người khác, bạn phải làm một cái gì đó cho họ. Chính vì thế mà chủ nghĩa
tư bản phát triển tự nhiên.
Đường
lối đổi mới ở Việt Nam đã trải qua chặng đường hơn một phần ba thế kỷ.
Nền kinh tế chuyển đổi ở Việt Nam dù có được diễn giải rằng đó là thị
trường định hướng XHCN, thì trước hết vẫn cần hiểu đúng về thị trường để
có thể cải cách đúng đắn.
Nhưng
thực tế đã cho thấy rằng sự níu kéo vào ý thức hệ giáo điều có thể sản
sinh ra những chính sách và quản lý sai lầm, làm chậm quá trình chuyển
sang kinh tế thị trường.
Hiện
nay chính sách thúc đẩy tự do kinh doanh đang làm tăng tốc quá trình
chuyển đổi. Nó mang lại lợi ích kép, không chỉ tạo ra động lực tăng
trưởng, mà còn tạo hứng khởi cho các doanh nghiệp, cá nhân nỗ lực tự
mình đạt mục đích do làm hài lòng khách hàng thay vì các mối quan hệ
'nhờ vả' chính quyền.
Tuy
nhiên, mặt trái của chính sách cũng đang bộc lộ, trong đó trục lợi là
hiện tượng đặc trưng. Nó trở nên nghiêm trọng và lan rộng trong thể chế
có quá nhiều bất cập.
Con
người tạo ra thể chế để rồi bị ràng buộc bởi nó. Trong quá trình sinh
tồn con người luôn điều chỉnh thể chế mỗi khi nó không còn phù hợp.
Thể chế lạc hậu là rào cản lớn nhất, bởi vậy 'cải cách thể chế là dư địa lớn cho tăng trưởng'.
Vận hành chính sách là một quá trình hai mặt: 'chống' và 'xây' đồng thời.
Hiệu
quả của cải cách hiện nay phụ thuộc rất nhiều vào việc thiết kế các bộ
phận cấu thành cơ chế thị trường, trong đó các nguyên tắc cơ bản như: sở
hữu tư nhân, tự do kinh doanh, động cơ lợi nhuận, cạnh tranh công bằng
và năng lực chủ thể tự quyết.
Theo
tôi, cải cách thể chế không khi nào là đơn giản và tuỳ thuộc vào lựa
chọn của giới cai trị trên cơ sở những ý tưởng và triết lí xã hội.
Chúng
không chỉ để hiểu và diễn giải thế giới thực, mà quan trọng hơn còn để
thay đổi vì lợi ích chung của nhân dân, của dân tộc thay vì lợi ích cục
bộ, riêng của nhóm người.
Phạm Quý Thọ
Gửi cho BBC từ Hà Nội
* Bài viết thể hiệnquan điểm riêng của TS Phạm Quý Thọ từ Hà Nội.
(BBC)
Không có nhận xét nào