Đúng là nói nhiều quá thành nói dại. Không nói ra thì đâu ai có biết là vừa khốn nạn vừa ngu, nói nhiều quá thành nói dại, lộ ra hết cái bản chất chẳng ra gì nếu không muốn nói nặng là vừa khốn nạn lại vừa ngu.
Ông giáo sư tiến sĩ Lê Thẩm Dương này và rất rất nhiều quan chức của cộng sản là những người như thế. Không nói ra thì chẳng ai biết là ngu, mở mồm ra là thiên hạ nhận ra được ngay cái bản chất vừa khốn nạn vừa ngu. Ông ta dạy các học trò của ông ta rằng “Bạn cảm thấy mình có đạo đức là do bạn chưa có cơ hội làm sai mà thôi”. Ông ta đã nói ra cái bản chất đạo đức của mình và dạy các học trò của ông ta về tấm gương đạo đức và lẽ sống, cách sống, kinh nghiệm sống ở đời, ở trong xã hội này của ông ta cho các học trò của ông ta học tập ông ta.
Ông ta nói rằng “bạn cảm thấy mình có đạo đức là do bạn chưa có cơ hội để làm sai mà thôi”. Điều đó có nghĩa là khi có cơ hội thì nhất định bạn sẽ làm sai, sẽ không có đạo đức, bạn sẽ trở thành kẻ khốn nạn vô lương tâm vô đạo đức mà thôi. Thầy dạy học trò hay quá các bạn ạ.
Ông giáo sư, tiến sĩ Lê Thẩm Dương này đã có thâm niên dạy ở trường ngân hàng mấy chục năm nay, số học, sinh sinh viên mà ông đã từng dạy lên đến hàng chục, hàng trăm ngàn sinh viên chứ không ít và nhiều học trò của ông ta đã là những quan chức có địa vị, có quyền lực trong xã hội.
Ông ta là một giáo viên nổi tiếng của trường ngân hàng từ mấy chục năm nay, về trình độ chuyên môn thì không biết và cũng không phải là cái mà tôi đề cập đến ở bài viết này. Nhưng nói về mặt vừa làm nghề giáo viên vừa biết làm ăn, kinh doanh, mánh mung đủ kiểu, lợi dụng đủ thứ các mối quan hệ xã hội với đám học trò làm quan chức để làm giầu và rất giàu có thì ông này là số 1, rất nổi tiếng. Cũng chính vì vậy mà tầm ảnh hưởng của ông ta đối với các học trò là rất lớn, rất nhiều học trò tôn sùng ông và chúng sẽ nuốt từng lời ông dậy về kinh nghiệm sống của ông ta, về cách ông mánh mung và cách ông chớp thời cơ khi có cơ hội để kiếm tiền bất chấp việc kiếm tiền đó có vô đạo đức, có khốn nạn, vô lương tâm hay không, miễn là có cơ hội thì phải kiếm tiền bằng mọi cách. Càng những sinh viên xuất thân từ đói nghèo, từ tầng lớp bần nông, cố nông ở nông thôn ra, những sinh viên là con những gia đình nghèo khổ ở thành thị thì càng muốn học tập tấm gương làm giầu của ông. Ông gieo rắc vào biết bao thế hệ sinh viên cái tư tưởng, cái quan niệm, cái đầu óc làm giầu bằng mọi cách, mọi thủ đoạn một khi có cơ hội, bất chấp đạo đức, bất chấp luân thường đạo lý.
Chế độ cộng sản đã đào tạo ra những giáo viên, những giáo sư đại học như vậy và quay lại những giáo viên, giáo sư này lại đào tạo ra những thế hệ học sinh, sinh viên có tấm gương đạo đức như ông ta, như những gì đảng đã dậy, đã đào tạo ra ông ta.
Nhiều thế hệ học trò của ông ta nay đã là những giám đốc, những cán bộ có chức có quyền trong hệ thống chính quyền và trong các doanh nghiệp nhà nước của đảng Cộng sản.
Ông ta và cái quan niệm sống của ông ta cũng chỉ là một cái gì đó rất phổ biến trong giáo viên, giáo sư, trong hệ thống giáo dục, hệ thống đại học dưới chế độ cộng sản. Nó cũng không phải là trường hợp cá biệt gì đối với riêng trường ngân hàng mà nó là sự phổ biến trong toàn bộ hệ thống giáo dục, hệ thống đại học dưới chế độ cộng sản, trong đó có cả cái trường đảng cao cấp Nguyễn Ái Quốc. Càng những trường có nhiều cán bộ cao cấp của đảng đi học như trường đảng, cao cấp chính trị Nguyễn Ái Quốc thì tư tưởng, quan niệm và cách sống như thế còn phổ biến hơn. Một môi trường và hệ thống giáo dục dưới chế độ cộng sản như vậy bảo sao mà dưới chế độ cộng sản nạn tham ô, tham nhũng của những cán bộ chính quyền, những đảng viên Cộng sản nó không phổ biến và vô cùng khốn nạn như vậy.
Chỉ có dưới chế độ cộng sản người ta mới tìm đủ mọi cách để chui vào đảng, vì chỉ có cách đó họ mới có cơ hội thăng quan, tiến chức, mới có quyền hành và từ có quyền mới có cơ hội để kiếm được thật nhiều những đồng tiền bẩn, những đồng tiền bất chính, bất lương, và bất minh dưới đủ các hình thức tham ô tham nhũng, về kinh tế và về quyền lực, kể cả đi ăn cướp dưới đủ loại hình thức, đủ loại chiêu trò, thủ đoạn.
Có lẽ ông tiến sĩ Lê Thẩm Dương này đã nhầm, đúng là nói nhiều quá, hoá nói dại, nói ngu. Bản chất khốn nạn không biết dấu mà lại còn khoe ra đúng là vừa khốn nạn, vừa dại, lại vừa ngu. Có lẽ về vấn đề này ông tiến sĩ thua xa Nguyễn Phú Trọng, Nguyễn Xuân Phúc, Nguyễn Thị Kim Ngân, những người này họ luôn miệng nói về những điều tốt đẹp, đạo đức chứ không ai dại gì nói ra hay lại đi khoe về cái bản chất khốn nạn của mình như ông tiến sĩ này. Ị xong thì đậy cái nắp bô lại chứ không ai lại đi mở tung ra như thế cả ông tiến sỹ ạ.
Ông phải hiểu rằng, người có đạo đức, được sinh ra trong một gia đình có truyền thống giáo dục gia đình tốt sẽ biết phân biệt thế nào là tốt, thế nào là xấu. Truyền thống tốt đẹp của gia đình sẽ là lá chắn, là thứ kháng sinh nội sinh để người ta có sức đề kháng, tránh được những cám dỗ không tốt của xã hội, của đồng tiền, của những ham muốn tầm thường…, biết ngưng lại và tránh xa khi cảm thấy hành vi đó là phi đạo đức, không phù hợp với luân thường, đạo lý. Còn những kẻ không có truyền thống giáo dục gia đình tốt sẽ rất dễ bị xa ngã trước những cám dỗ của xã hội và nhiều khi họ còn không phân biệt được thế nào là tốt, thế nào là xấu. Họ không hiểu được những điều gì tuyệt đối không được làm và không nên làm vì nếu không sẽ làm ảnh hưởng tới truyền thống của gia đình, làm xấu hổ cả gia đình, dòng họ, dòng tộc của họ.
Những người cộng sản phần lớn xuất thân từ bần nông, cố nông, công nhân, không được học hành, thiếu giáo dục lại sinh ra trong những gia đình nghèo hèn, địa vị xã hội thấp kém, không có truyền thống giáo dục gia đình tốt nên họ rất dễ bị xa nghĩa trước những cám giỗ xấu xa, bẩn thỉu trong xã hội, nhất là cái xã hội đã quá xuống cấp về đạo đức dưới chế độ cai trị độc quyền, độc tài cộng sản. Bảo sao mà đạo đức xã hội không càng ngày càng xuống cấp và nạn tham ô tham nhũng và nạn ăn cướp càng ngày càng lộng hành và trắng trợn dưới chế độ cai trị độc tài này của cộng sản.
Nguyễn Thắng Lợi
Facebook
Ông ta nói rằng “bạn cảm thấy mình có đạo đức là do bạn chưa có cơ hội để làm sai mà thôi”. Điều đó có nghĩa là khi có cơ hội thì nhất định bạn sẽ làm sai, sẽ không có đạo đức, bạn sẽ trở thành kẻ khốn nạn vô lương tâm vô đạo đức mà thôi. Thầy dạy học trò hay quá các bạn ạ.
Ông giáo sư, tiến sĩ Lê Thẩm Dương này đã có thâm niên dạy ở trường ngân hàng mấy chục năm nay, số học, sinh sinh viên mà ông đã từng dạy lên đến hàng chục, hàng trăm ngàn sinh viên chứ không ít và nhiều học trò của ông ta đã là những quan chức có địa vị, có quyền lực trong xã hội.
Ông ta là một giáo viên nổi tiếng của trường ngân hàng từ mấy chục năm nay, về trình độ chuyên môn thì không biết và cũng không phải là cái mà tôi đề cập đến ở bài viết này. Nhưng nói về mặt vừa làm nghề giáo viên vừa biết làm ăn, kinh doanh, mánh mung đủ kiểu, lợi dụng đủ thứ các mối quan hệ xã hội với đám học trò làm quan chức để làm giầu và rất giàu có thì ông này là số 1, rất nổi tiếng. Cũng chính vì vậy mà tầm ảnh hưởng của ông ta đối với các học trò là rất lớn, rất nhiều học trò tôn sùng ông và chúng sẽ nuốt từng lời ông dậy về kinh nghiệm sống của ông ta, về cách ông mánh mung và cách ông chớp thời cơ khi có cơ hội để kiếm tiền bất chấp việc kiếm tiền đó có vô đạo đức, có khốn nạn, vô lương tâm hay không, miễn là có cơ hội thì phải kiếm tiền bằng mọi cách. Càng những sinh viên xuất thân từ đói nghèo, từ tầng lớp bần nông, cố nông ở nông thôn ra, những sinh viên là con những gia đình nghèo khổ ở thành thị thì càng muốn học tập tấm gương làm giầu của ông. Ông gieo rắc vào biết bao thế hệ sinh viên cái tư tưởng, cái quan niệm, cái đầu óc làm giầu bằng mọi cách, mọi thủ đoạn một khi có cơ hội, bất chấp đạo đức, bất chấp luân thường đạo lý.
Chế độ cộng sản đã đào tạo ra những giáo viên, những giáo sư đại học như vậy và quay lại những giáo viên, giáo sư này lại đào tạo ra những thế hệ học sinh, sinh viên có tấm gương đạo đức như ông ta, như những gì đảng đã dậy, đã đào tạo ra ông ta.
Nhiều thế hệ học trò của ông ta nay đã là những giám đốc, những cán bộ có chức có quyền trong hệ thống chính quyền và trong các doanh nghiệp nhà nước của đảng Cộng sản.
Ông ta và cái quan niệm sống của ông ta cũng chỉ là một cái gì đó rất phổ biến trong giáo viên, giáo sư, trong hệ thống giáo dục, hệ thống đại học dưới chế độ cộng sản. Nó cũng không phải là trường hợp cá biệt gì đối với riêng trường ngân hàng mà nó là sự phổ biến trong toàn bộ hệ thống giáo dục, hệ thống đại học dưới chế độ cộng sản, trong đó có cả cái trường đảng cao cấp Nguyễn Ái Quốc. Càng những trường có nhiều cán bộ cao cấp của đảng đi học như trường đảng, cao cấp chính trị Nguyễn Ái Quốc thì tư tưởng, quan niệm và cách sống như thế còn phổ biến hơn. Một môi trường và hệ thống giáo dục dưới chế độ cộng sản như vậy bảo sao mà dưới chế độ cộng sản nạn tham ô, tham nhũng của những cán bộ chính quyền, những đảng viên Cộng sản nó không phổ biến và vô cùng khốn nạn như vậy.
Chỉ có dưới chế độ cộng sản người ta mới tìm đủ mọi cách để chui vào đảng, vì chỉ có cách đó họ mới có cơ hội thăng quan, tiến chức, mới có quyền hành và từ có quyền mới có cơ hội để kiếm được thật nhiều những đồng tiền bẩn, những đồng tiền bất chính, bất lương, và bất minh dưới đủ các hình thức tham ô tham nhũng, về kinh tế và về quyền lực, kể cả đi ăn cướp dưới đủ loại hình thức, đủ loại chiêu trò, thủ đoạn.
Có lẽ ông tiến sĩ Lê Thẩm Dương này đã nhầm, đúng là nói nhiều quá, hoá nói dại, nói ngu. Bản chất khốn nạn không biết dấu mà lại còn khoe ra đúng là vừa khốn nạn, vừa dại, lại vừa ngu. Có lẽ về vấn đề này ông tiến sĩ thua xa Nguyễn Phú Trọng, Nguyễn Xuân Phúc, Nguyễn Thị Kim Ngân, những người này họ luôn miệng nói về những điều tốt đẹp, đạo đức chứ không ai dại gì nói ra hay lại đi khoe về cái bản chất khốn nạn của mình như ông tiến sĩ này. Ị xong thì đậy cái nắp bô lại chứ không ai lại đi mở tung ra như thế cả ông tiến sỹ ạ.
Ông phải hiểu rằng, người có đạo đức, được sinh ra trong một gia đình có truyền thống giáo dục gia đình tốt sẽ biết phân biệt thế nào là tốt, thế nào là xấu. Truyền thống tốt đẹp của gia đình sẽ là lá chắn, là thứ kháng sinh nội sinh để người ta có sức đề kháng, tránh được những cám dỗ không tốt của xã hội, của đồng tiền, của những ham muốn tầm thường…, biết ngưng lại và tránh xa khi cảm thấy hành vi đó là phi đạo đức, không phù hợp với luân thường, đạo lý. Còn những kẻ không có truyền thống giáo dục gia đình tốt sẽ rất dễ bị xa ngã trước những cám dỗ của xã hội và nhiều khi họ còn không phân biệt được thế nào là tốt, thế nào là xấu. Họ không hiểu được những điều gì tuyệt đối không được làm và không nên làm vì nếu không sẽ làm ảnh hưởng tới truyền thống của gia đình, làm xấu hổ cả gia đình, dòng họ, dòng tộc của họ.
Những người cộng sản phần lớn xuất thân từ bần nông, cố nông, công nhân, không được học hành, thiếu giáo dục lại sinh ra trong những gia đình nghèo hèn, địa vị xã hội thấp kém, không có truyền thống giáo dục gia đình tốt nên họ rất dễ bị xa nghĩa trước những cám giỗ xấu xa, bẩn thỉu trong xã hội, nhất là cái xã hội đã quá xuống cấp về đạo đức dưới chế độ cai trị độc quyền, độc tài cộng sản. Bảo sao mà đạo đức xã hội không càng ngày càng xuống cấp và nạn tham ô tham nhũng và nạn ăn cướp càng ngày càng lộng hành và trắng trợn dưới chế độ cai trị độc tài này của cộng sản.
Nguyễn Thắng Lợi
Không có nhận xét nào